Chưa có thống kê chính xác nào về những tổn thất của Nga trên chiến trường Ukraine.
Tarik Cyril Amar nhà sử học và chuyên gia về chính trị quốc tế đã có bài bình luận về bài viết của Wall Street Journal.
Vào ngày 16/11, tờ Wall Street Journal, một trong những cơ quan truyền thông uy tín và có ảnh hưởng nhất của Mỹ, đã đăng một bài tiểu luận với tựa đề "Đã đến lúc chấm dứt những suy nghĩ kỳ diệu về thất bại của Nga. "
Các tác giả, Eugene Rumer và Andrew S. Weiss, là những đại diện có ảnh hưởng của cơ quan an ninh quốc gia và quan hệ quốc tế của Mỹ. Sau một thời gian phục vụ chính phủ, Rumer hiện chỉ đạo chương trình Nga và Á-Âu tại Quỹ Hòa bình Quốc tế Carnegie; Weiss là phó chủ tịch nghiên cứu của Carnegie. Theo đánh giá của hãng tin RT của Nga, bài viết của Wall Street Journal là một văn bản quan trọng, cả thông điệp và thời điểm xuất bản đều quan trọng.
Theo Tarik Cyril Amar, thông điệp rất đơn giản: "Putin" (theo ý họ là Nga) đã " chống lại những nỗ lực tốt nhất của phương Tây" nhằm đẩy lùi hoạt động quân sự chống lại Ukraine; Hệ thống chính trị Moscow đã tỏ ra kiên cường và thậm chí còn trở nên mạnh mẽ hơn; và "Mỹ và các đồng minh" bây giờ phải chuyển sang chiến lược "ngăn chặn".
Thời gian phức tạp hơn. Rõ ràng, cuộc chiến hiện nay của Israel ở Gaza – được coi là " hỗn loạn ở Trung Đông " – là một trong ba yếu tố then chốt. Hai vấn đề còn lại là cuộc bầu cử tổng thống Mỹ đang đến gần và tất nhiên bao gồm cả sự thất bại của cuộc phản công mùa hè của Ukraine, hiện đã được thừa nhận ngay cả trên các cơ quan báo chí sôi nổi như tờ Daily Telegraph của Anh.
Ngoài ra, ảnh hưởng của Mỹ đối với phần lớn nhân loại không thuộc phương Tây đang tiếp tục suy giảm. Đặc biệt, Trung Quốc đang chống lại thành công áp lực của Washington. Trong nước, chính phủ của Tổng thống Joe Biden phải đối mặt với những cơn gió ngược khó khăn từ cả phe đối lập chính thức của Đảng Cộng hòa và phong trào ngày càng gia tăng trên đường phố Mỹ, nơi sự bất mãn sâu sắc và lan rộng đối với chính trị và nền kinh tế hiện đang kết hợp với làn sóng phản đối chưa từng có đối với những động thái của Mỹ đối với Israel trong cuộc chiến ở Dải Gaza.
Các cuộc thăm dò ở Mỹ rất rõ ràng. Vào tháng 9, ngay cả trước cuộc khủng hoảng ở Trung Đông, Trung tâm Nghiên cứu Pew đã phát hiện ra rằng "quan điểm của người Mỹ về chính trị và các quan chức dân cử" hiện nay đang trở nên " tiêu cực không ngừng" một cách bất thường và có rất ít hy vọng cải thiện trong tương lai. Đến thời điểm hiện tại, đa số người Mỹ cũng mâu thuẫn với chính quyền Biden - và phần còn lại của gần như toàn bộ cơ cấu chính trị lưỡng đảng - muốn ngừng bắn ở Gaza, trong khi số người ủng hộ Israel đang giảm nhanh chóng và đáng kể.
Trong bối cảnh đó, bài báo này của Wall Street Journal rõ ràng là một lời kêu gọi chính thức về việc cắt giảm nhân sự. Mục tiêu của tín hiệu rút lui này là cuộc chiến ủy nhiệm ở Ukraine, tức là chiến lược chính sách đối ngoại rủi ro nhất và thất bại nhất của Mỹ trong hai năm qua, theo Tarik Cyril Amar.
Theo nhà sử học Tarik Cyril Amar, không có gì đáng ngạc nhiên vì hai lý do, trong đó việc quay lưng với Ukraine đã là một điều không còn mới mẻ nữa. Ngay cả các phương tiện truyền thông chính thống cũng đã phát hiện ra sự khởi đầu của một giai đoạn mệt mỏi nghiêm trọng, có thể là giai đoạn cuối của Ukraine trước khi nổ ra cuộc chiến mới ở Trung Đông. Thứ hai, những hoài nghi hiện được nêu bật trên Wall Street Journal như những lý do để kết thúc khoản đầu tư vào chiến tranh ủy nhiệm ở Ukraine thực sự đã rất cũ. Nhưng, câu hỏi thú vị đặt ra là điều gì khiến Mỹ mất nhiều thời gian đến vậy?
Theo Tarik Cyril Amar, đây là một cuộc chiến tranh tiêu hao, tức là một cuộc chiến có lợi cho Nga về bản chất. Ngay cả trên CNN cũng nói nhiều về điều đó ngay từ tháng 4/2022, và tạp chí Atlanticist Economist đã thừa nhận điều đó một cách trái ngược bằng cách sử dụng uyển ngữ "cuộc chiến bền bỉ " trong một bài đăng vào tháng 9.
Mỗi cuộc chiến đều là vấn đề về hiệu quả quân sự mang tính cạnh tranh. Nhưng trong một cuộc chiến tiêu hao sinh lực, ba điều cơ bản quan trọng nhất: quy mô, năng lực sản xuất và công nghệ cũng như khả năng phục hồi của nền kinh tế; sự ổn định của hệ thống chính trị, bao gồm cả tính phổ biến trong đời thực của nó và tính hợp pháp của giới tinh hoa; và tất nhiên là cả nhân khẩu học. Tạp chí Phố Wall nhận xét rằng nền kinh tế Nga đã "bị ảnh hưởng nhưng không bị phá hủy" và hệ thống chính trị của nước này thu hút được sự ủng hộ "vững chắc" của quần chúng và giới tinh hoa không nổi loạn cũng như không đào ngũ.
Theo Tarik Cyril Amar, ít nhất ở phương Tây, điều này khó dự đoán hơn. Không phải vì Nga quá khó giải mã, mà do sự thiên vị và tư duy tập thể của phương Tây, hay nói một cách thẳng thắn là sự mơ tưởng. Ngay cả trước cuộc chiến Ukraine sau tháng 2/2022, chính trị phương Tây, truyền thông, các tổ chức nghiên cứu và thậm chí cả giới học thuật đã đưa ra những đánh giá bi quan phi thực tế về cả nền kinh tế và sự ổn định chính trị của Nga. Hãy xem xét, như một phân tích tổng thể, phản ứng của phương Tây đối với cuộc nổi dậy của Wagner vào tháng Sáu. Khá nhiều người trong số họ dự đoán sự sụp đổ sắp xảy ra của nước Nga trong tình trạng vô chính phủ và nội chiến hoặc ít nhất là sự suy yếu lớn và lâu dài trong nước và quốc tế của nước Nga. Tuy nhiên, không có điều nào trong số này đã xảy ra.
Nguyên nhân của sự thất bại về các dự đoán này, theo Tarik Cyril Amar chính là sự cẩu thả trong tư duy của phương Tây về Nga. Ngoài ra, phương Tây cố chấp không chấp nhận được sự vượt trội của Nga mà theo như Tarik Cyril Amar đó chính là sự ảo tưởng có thể gây hại cho chính phương Tây.
Đúng là Nga phải gánh chịu một phần cái giá phải trả cho sự thiển cận của phương Tây. Rõ ràng, Moscow cũng sẽ có lợi hơn nếu có thể hợp tác với các đối tác hợp lý, nếu có tính cạnh tranh, thay vì những đối thủ thù địch phi lý, những người thường xuyên đánh giá thấp Nga và đánh giá quá cao bản thân họ. Tuy nhiên, phương Tây thậm chí còn phải chịu đựng nhiều hơn từ những sai lầm lặp đi lặp lại.
Cái giá phải trả của cuộc chiến ủy nhiệm ở Ukraine chứng minh thực tế này, không chỉ về vũ khí và tiền bạc mà còn về uy tín chính trị. Ví dụ, về các chi phí có thể định lượng được, Quốc hội Mỹ đã phê duyệt khoản viện trợ trị giá 113 tỷ USD cho Ukraine kể từ tháng 2/2022. Hiện tại, yêu cầu nhiều hơn nữa đang trở thành một vấn đề đau đầu trong nước đối với chính quyền Biden và rất có thể là một thất bại trong khi EU đã chi ra gần 85 tỷ euro.
Tất nhiên, không phải tất cả số tiền này đều thực sự bị chiếm đoạt, nhưng phần lớn trong số đó đã thực sự thúc đẩy tham nhũng ở Ukraine hoặc phục vụ các nhà tài trợ và đặc biệt là ngành công nghiệp vũ khí của họ, như các chính trị gia Mỹ đã nhiều lần chỉ ra với thái độ hoài nghi. Tuy nhiên, bức tranh tổng thể vẫn là một sự căng thẳng tài chính nghiêm trọng được chi cho một canh bạc thua cuộc. Cộng thêm những tổn thất mà các nền kinh tế EU nói riêng phải gánh chịu từ chính sách trừng phạt sai lầm của họ và bức tranh thật u ám.
Đăng nhận xét