Vợ chồng tôi cưới nhau đã 15 năm, có con cái, nếp tẻ đủ cả. Chồng tôi làm phó giám đốc của một công ty chuyên cung cấp thiết bị vật tư. Tôi làm kế toán, lương thưởng không cao nhưng ổn định. Nhìn bề ngoài, chắc ai cũng nghĩ tôi có được gia đình hạnh phúc, viên mãn. Nhưng sự thật là tôi đang đắn đo với tờ đơn ly hôn mấy hôm nay.
Vợ chồng tôi lâu nay đã không còn nhiều tình cảm với nhau. Tất cả là do tôi không được lòng nhà chồng. Ngay từ lúc mới về làm dâu, họ đã chê tôi thấp kém, không xứng với chồng. Mẹ chồng tôi là người ác khẩu. Tôi không biết trong tâm bà có yêu thương, coi trọng gì tôi không nhưng ngoài mặt, bà chưa bao giờ dành cho tôi một lời lẽ tốt đẹp.
Con tôi còn nhỏ hay ốm đau, bà chê tôi vụng dại, "mẹ ăn hết phần của con". Chồng tôi bị bệnh suy giáp, bà chê vợ chồng tôi hợp tuổi nên chồng tôi mới bệnh tật như vậy. Vợ chồng tôi cũng vì mẹ chồng mà nhiều lần cãi vã, thậm chí đòi ly hôn.
Sau khi vợ chồng tôi ra ở riêng, mẹ chồng vẫn không thôi soi mói, quản thúc khiến cuộc sống vợ chồng tôi rất ngột ngạt. Chồng tôi thường bênh mẹ mà không để ý đến cảm xúc của tôi. Nhiều năm như thế, tình cảm của tôi dành cho chồng ngày càng chai sạm. Tôi chỉ cố gắng sống với chồng vì các con. Mai này, khi các con trưởng thành, có thể tự lo cho bản thân mình, chắc tôi sẽ sống cho riêng mình.
Đầu năm nay, chồng tôi thường xuyên đi làm về muộn. Anh vô tâm với vợ, cũng chẳng đoái hoài gì đến các con. Tôi hỏi dò một người cùng làm trong công ty thì biết anh đang cặp kè với một người đồng nghiệp tên Nga. Thuê người theo dõi chồng một thời gian, tôi biết chắc mối quan hệ ngoài luồng của chồng là có thật.
Bị mẹ chồng chì chiết là "vợ không ra gì nên chồng mới ngoại tình", tôi đau càng thêm đau, quyết đâm đơn ly dị. Tôi rình lúc chồng đi với nhân tình, bắt quả tang rồi mời 2 người đến nhà nói chuyện phải trái. Sau cùng, tôi đưa tờ đơn ly dị, bảo chồng ký để sớm giải thoát cho nhau.
Nhìn thấy tờ đơn ly dị, chồng tôi như bừng tỉnh sau cuộc vui với bồ. Anh van xin, lạy lụt tôi đừng nộp đơn. Anh nói chuyện anh với cô bồ chỉ là qua đường, anh thì giận vợ, cô ấy thì xa chồng. "Cá nước gặp nhau" chứ không tính chuyện lâu dài. Thấy anh thề thốt, hứa sẽ thay đổi, tôi lại động lòng.
Sau thời gian đó, chồng tôi "ngoan" hơn hẳn, sau giờ làm, anh về thẳng nhà, giúp tôi nấu nướng, chăm con. Nhưng đêm đến, anh không chạm vào tôi, cũng không nằm cạnh tôi mà thường ra hành lang uống rượu một mình.
Hôm đó, tôi đang chuẩn bị đi làm thì Nga- người phụ nữ đó đến gặp tôi. Nhìn thấy cô ta, vết thương trong lòng tôi lại rỉ máu. Tôi không muốn nói chuyện gì nhưng cô ta vẫn năn nỉ vì "có chuyện quan trọng". Vào quán cà phê, Nga xin lỗi tôi vì đã có thời gian qua lại với chồng tôi và khẳng định cô ta và chồng tôi đã chấm dứt.
Tuy nhiên, Nga nói gần đây chồng tôi thường xuyên tìm gặp, nhắn tin gạ tình khiến cô ta hoảng loạn. Chồng cô ta từ Nhật sắp về Việt Nam nên cô ta không muốn chồng biết chuyện này. Nga còn tiết lộ chồng tôi còn nhắn tin dọa giết chồng cô ta để chiếm lấy cô ta cho riêng mình.
"Em cầu xin chị hãy đưa anh Duy (chồng tôi) về bên gia đình. Nếu không, cả gia đình chị và gia đình em đều tan vỡ", Nga nói với tôi.
Nghe những lời Nga chia sẻ, đầu óc tôi ù đi. Tôi không biết nên cười hay nên khóc. Với một người chồng không còn dành trái tim cho mình, liệu tôi có thể làm gì đây? Mấy hôm nay, tôi đắn đo với tờ đơn ly hôn trong tay mà không biết phải làm sao. Xin độc giả cho lời khuyên. Tôi đang rối trí quá.
Đăng nhận xét