Cay đắng phát hiện sự thật kinh khủng sau chuyện mẹ ngoại tình với bạn thân của bố

Tôi năm nay 20 tuổi, là sinh viên của một trường đại học lớn ở Hà Nội. Tôi sinh ra trong một gia đình khá giả. Bố tôi làm giám đốc một công ty chuyên cung ứng vật liệu xây dựng. Mẹ tôi cũng làm trong công ty của bố. Trên tôi còn có chị gái hơn tôi 2 tuổi. Chị em tôi rất yêu thương nhau.

Bố tôi là người rộng rãi, thích giao thiệp và có nhiều bạn bè. Chú Minh là người bạn tốt nhất của bố tôi. Tôi được biết bố và chú học cùng cấp 3 với nhau và chơi thân đến tận bây giờ. Trong công ty của bố tôi, chú làm phó giám đốc và cũng nắm giữ 30% cổ phần. Hầu như nhà tôi có việc gì, chú cũng xắn tay giúp đỡ. Tôi quý mến chú và coi chú như người thân trong nhà. 

Đầu năm nay, bố tôi phát hiện mắc bệnh ung thư tụy giai đoạn muộn. Bệnh tật khiến tinh thần bố sa sút, bố gầy đi trông thấy. Mọi công việc trong công ty đều do mẹ tôi và chú Minh cáng đáng. Tôi, chị gái và mẹ thay phiên nhau vào viện thăm nom, động viên tinh thần bố. Bác sỹ nói nếu hợp phác đồ điều trị, bố tôi có thể sống được 5 năm nữa hoặc hơn. Tôi nghĩ rằng "còn nước thì con tát", tôi không bao giờ cho phép bố bỏ cuộc.

Cay đắng phát hiện mẹ ngoại tình với bạn thân của bố nhưng đó vẫn chưa phải tận cùng của bi kịch - Ảnh 1.

Gần đây, tôi thấy bố và mẹ đối xử lạnh nhạt với nhau.

Tuy nhiên, tôi thấy dạo này bố mẹ tôi hình như đang giận nhau. Họ không cười nói với nhau như trước. Mẹ tôi lạnh nhạt hơn với bố và đi đâu cũng đi cùng chú Minh. Tôi hỏi nhưng mẹ tôi không nói gì. Mẹ tôi nói rằng đây là chuyện của người lớn. Tôi là trẻ con, mẹ có nói tôi cũng không hiểu.

Lần đó, tôi đi lên thư viện để tìm tài liệu. Tuy nhiên, đến nửa đường, tôi mới nhớ ra tôi quên chiếc thẻ thư viện. Tôi về nhà thì phát hiện mẹ tôi đang ở trong phòng ngủ với chú Minh. Thấy tôi về nhà, 2 người vội vã bước ra từ phòng ngủ với vẻ mặt hoảng sợ. Mẹ tôi lắp bắp thanh minh rằng chú Minh vào phòng ngủ để giúp mẹ "sửa cái tủ".

Sau lần đó, tôi thuê người theo dõi mẹ và biết mối nghi ngờ của tôi là có thật. Nhận được tin báo từ thám tử, tôi đến trước cửa nhà nghỉ chờ 2 người đó đi ra để nói chuyện phải trái. Tôi thương bố bao nhiêu thì giận mẹ bấy nhiêu. Tôi không hiểu sao mẹ tôi có thể đối xử với bố tôi như thế. Trong khi bố tôi là người đàn ông mẫu mực, hết lòng thương vợ, yêu con.

Trời sẩm tối, 2 người đó mới từ nhà nghỉ bước ra. Nhìn thấy người tình của mẹ, tôi xông vào đấm ông ta tới tấp. Vừa đấm, tôi vừa gào thét, trách móc 2 người.

"Bố tôi đã đối xử với 2 người thế nào? Tại sao 2 người làm như vậy với bố tôi. 2 người còn dám ngẩng đầu lên mà nhìn người khác hay không?", tôi hét lên.

Thấy người đàn ông đó không chống trả cũng không nói gì, tôi toan tiến lại đấm cho ông ta nhiều cái nữa thì mẹ tôi ngăn lại và hét lên: "Dũng! Con dừng tay lại ngay! Con không được hỗn! Ông ấy chính là bố đẻ của con đấy!"

Cay đắng phát hiện mẹ ngoại tình với bạn thân của bố nhưng đó vẫn chưa phải tận cùng của bi kịch - Ảnh 2.

Tệ hơn, tôi lại là con của người đàn ông đã ngoại tình với mẹ tôi! Giờ tôi biết phải làm sao?

Nghe thấy mẹ nói, tôi đứng sững như trời chồng. Bao uất ức, bao thất vọng dồn nén, tôi chỉ biết bỏ đi. Mấy ngày hôm nay, tôi chỉ vào viện thăm bố chứ không về nhà. Mẹ gọi điện tôi cũng không nghe máy. Bà nhắn tin nhưng tôi cũng không nhắn lại.

Tôi đau khổ tột cùng khi biết chuyện mẹ tôi ngoại tình, gia đình tôi sắp tan vỡ. Tệ hơn, tôi lại là con của người đàn ông đã ngoại tình với mẹ tôi! Giờ tôi biết phải làm sao? 

Người ta nói: "Công sinh không bằng công dưỡng" cũng chẳng sai. Tôi thương bố tôi rất nhiều nhưng không thể phủ nhận rằng tôi lại không phải con đẻ của bố. Theo mọi người tôi nên làm gì bây giờ? Tôi có nên nhận lại "người cha thất lạc" của mình hay không?