Dân gian Trung Quốc thường lưu truyền một điển cố khá nổi tiếng là "xà thôn tướng" (rắn nuốt thừa tướng) để ám chỉ lòng tham của con người. Có lẽ trong xã hội Trung Quốc, điển cố này khá đúng với những người giàu có. Dù trong tay nắm giữ tài sản có giá trị hàng chục hay hàng trăm, hàng nghìn thậm chí hàng trăm nghìn tỷ đồng thì họ vẫn dùng mọi cách để tiếp tục "kiếm tiền". Cho đến khi con đường hết lối đi rồi, thì họ mới phát hiện "thuyền đến đầu cầu, tất chìm!".
Sách cổ ghi lại rằng, một người nông dân rất nghèo đã từng cứu sống một con rắn. Để báo đáp ân cứu mạng, con rắn đã cho người nông dân một ước nguyện. Người đàn ông lúc đầu chỉ xin thức ăn và quần áo, con rắn hoàn thành ước nguyện của anh ta. Sau đó, lòng tham dần nảy sinh và người đàn ông lại muốn được làm quan, con rắn lại tiếp tục thành toàn ước nguyện. Cho đến khi làm được tới chức thừa tướng rồi, người đàn ông lại muốn được làm vua. Lúc này, con rắn cuối cùng cũng hiểu rằng lòng tham của người này không có đáy nên nó đã nuốt chửng người đàn ông trong nháy mắt.
Điển cố "xà thôn tướng" xuất phát từ đó, sau này được cải biên và lưu truyền thành câu nói "lòng người không đáy rắn nuốt voi" (tượng cùng âm với tướng), để ám chỉ con người không biết tự lượng sức mình, giống như con rắn nghĩ rằng mình có thể nuốt được cả con voi.
Vương Vĩnh Hồng là một trong những người như thế. Từ một người đàn ông giàu có, Vương Vĩnh Hồng đi tới bước đường cùng, gánh khoản nợ hơn 80 tỷ nhân dân tệ (khoảng 300 nghìn tỷ đồng) nhưng chọn cách trốn chạy, ngoài việc dẫn theo cô người tình là ngôi sao showbiz ra nước ngoài, còn không quên lấy đi 6,1 tỷ NDT (khoảng 21 nghìn tỷ đồng), thậm chí khi bố mất cũng không dám về nhà.
Vương Vĩnh Hồng sinh năm 1972 tại Giang Tây. Khi còn trẻ, ngoại hình của Vương Vĩnh Hồng không mấy đặc biệt, thuộc loại dễ bị lãng quên trong đám đông, năng lực cũng không có gì nổi bật. Điều may mắn là người đàn ông này có gia đình khá giàu có. Dưới sự sắp đặt của người bố, các anh chị em trong nhà đều có được một công việc ổn định vững chắc với mức lương và đãi ngộ rất cao.
Nếu Vương Vĩnh Hồng không rời khỏi Giang Tây, thì cho dù không thể trở nên đại phú đại quý, anh ta vẫn có thể tạo dựng danh tiếng cho riêng mình ở địa phương. Chính vì không có lo lắng gì về tương lai, nên sự nhàn rỗi khiến Vương Vĩnh Hồng nảy sinh ý định lên phía Bắc khởi nghiệp.
Trước khi rời nhà, bố anh ta đã đưa cho 30.000 nhân dân tệ (khoảng hơn 100 triệu đồng) và dặn: "Nếu không làm được thì quay lại, bố sẽ thu xếp công việc cho con".
Vào những năm 1990, đừng nói đến 30.000 nhân dân tệ, thậm chí 3.000 nhân dân tệ đã là một khoản tiền khổng lồ. Sau khi Vương Vĩnh Hồng tới đến Bắc Kinh, anh ta thuê một căn nhà ở trung tâm thành phố, mỗi ngày đều đi loanh quanh trong thành phố nửa ngày. Trong nửa tháng liền, Vương Vĩnh Hồng chưa từng gửi một bảng lý lịch nào để tìm việc.
Trong nửa tháng này, anh ta đang tìm kiếm cơ hội để khởi nghiệp. Sau nửa tháng quan sát, Vương Vĩnh Hồng nhận thấy ô tô sẽ là một trong những triển vọng trong tương lai, sau đó đã huy động được một khoản tiền từ anh trai và chị gái để mở một "Cửa hàng phụ tùng và rửa xe ô tô". Do áp dụng nhiều mức ưu đãi về giá cả nên anh ta cũng nhanh chóng chiếm được một thị phần nhất định, dần dần kiếm được khoản lời đầu tiên.
Kiếm tiền luôn là việc làm không có hồi kết, và mọi người luôn muốn kiếm nhiều tiền hơn những gì mình đang có. Vậy thì kiếm tiền từ đâu nữa đây? Vương Vĩnh Hồng suy nghĩ, sau đó tiếp tục mở thêm vài trạm xăng và sự nghiệp phất lên như diều gặp gió. Vào cuối những năm 90, Vương Vĩnh Hồng nắm được một cơ hội khác. Tại thời điểm đó, các cây xăng đều được thu về sở hữu nhà nước. Vương Vĩnh Hồng không do dự bán hết những cây xăng mình có thu về 5 tỷ NDT (khoảng 17 nghìn tỷ đồng). Chỉ trong một đêm, Vương Vĩnh Hồng khi đó mới 20 tuổi đã có thân giá lên tới 10 triệu NDT (khoảng 40 tỷ đồng).
So với những doanh nhân cùng thế hệ, Wang Yonghong quả thực thành công hơn rất nhiều. Vào đầu thế kỷ 21, khi những người khác còn đang đầu tư vào việc thành lập thương mại điện tử, Vương Vĩnh Hồng đã đặt mục tiêu vào bất động sản. Khi đó, bất động sản Bắc Kinh cũng chưa phải "hot", vành đai 3 và 4 đều đang trong quá trình mở rộng. Vương Vĩnh Hồng đã mua 600 mẫu đất bên ngoài vành đai 5. Nếu thắng vụ này, Vương Vĩnh Hồng sẽ kiếm được một khoản khổng lồ, nếu thua, vẫn có thể rút lui trở về nhà và kế thừa công việc kinh doanh của gia đình mình.
Năm 2001, Bắc Kinh thành công tiến hành tổ chức Thế vận hội. Tại thời điểm đó, cả nước sôi sục, ngày càng có nhiều người đến Bắc Kinh tìm cơ hội việc làm, giá nhà đất ở Bắc Kinh cũng tăng. Vương Vĩnh Hồng cũng đã liên tiếp phát triển các dự án nhà ở thương mại, khu phố thương mại Bắc Kinh và các dự án khác.
Mạnh dạn đầu tư vào các dự án bất động sản đã mang lại cho Vương Vĩnh Hồng rất nhiều tiền. Giống như hầu hết những người giàu có, anh ta tiếp tục đầu tư vào phim ảnh, dấn thân vào làng giải trí và tham gia vào các hoạt động phúc lợi công cộng.
Năm 2007, Vương Vĩnh Hồng quyên góp 400.000 (khoảng 1,5 tỷ đồng) nhân dân tệ cho "Ngân hàng xương tủy Trung Quốc", cùng năm đó lại tiếp tục quyên tặng 130.000 nhân dân tệ (khoảng 460 triệu đồng) cho hạng mục "Thư viện hy vọng". Sau khi trận động đất ở Vấn Xuyên xảy ra, Vương Vĩnh Hồng cũng đã kêu gọi cả công ty trên dưới đồng lòng gây quỹ, đồng thời lấy danh nghĩa chủ tịch hội đồng quản trị cùng quyên góp số tiền 10 triệu nhân dân tệ (khoảng 36 tỷ đồng) …Với những hoạt động này, Vương Vĩnh Hồng được vinh dự bước vào hàng ngũ Ủy viên Liên đoàn thanh niên Trung Quốc.
Bóng dáng của Vương Vĩnh Hồng cũng xuất hiện cả trong làng giải trí Hoa ngữ khi được đồn thổi có mối quan hệ qua lại với một nữ diễn viên xinh đẹp. Đó là Hàn Hi Đình, khi đó mới gia nhập làng giải trí một năm, cũng từng tham gia đóng phim Kim lăng thập tam thoa của Trương Nghệ Mưu. Vai diễn này có được, cũng một phần không thể thiếu vai trò đóng góp của Vương Vĩnh Hồng. Vai diễn này có được, cũng một phần không thể thiếu vai trò đóng góp của Vương Vĩnh Hồng. Để lấy lòng Hàn Hi Đình, anh ta thậm chí còn không do dự xuống tiền mua một món đồ cổ với giá 100 triệu nhân dân tệ (khoảng 356 tỷ đồng).
Có thể nói, Vương Vĩnh Hồng là một người không thỏa mãn với những gì mình đã có. Sau khi nếm trái ngọt của ngành bất động sản, anh ta đã liên tiếp tìm những mục tiêu đầu tư mới. Vương Vĩnh Hồng dồn hết tiền vào các ngành đầu tư dựa vào các hoạt động cơ bản, trong đó đa số là vay ngân hàng. Hoạt động kinh doanh đầu tư trải dài trên nhiều lĩnh vực như bất động sản, du lịch, tài chính và giáo dục. Vương Vĩnh Hồng không chỉ dừng lại ở mục tiêu đưa công ty lên sàn ở nước ngoài, còn đem thế chấp hết vốn chủ sở hữu của công ty để lấy tiền phát triển những hạng mục kinh doanh mới.
Tuy nhiên, không phải lúc nào sự nghiệp của Vương Vĩnh Hồng cũng thuận buồm xuôi gió. Khi công việc làm ăn ngày càng lớn mạnh, số tiền đầu tư ngày càng nhiều, đi đôi với đó lỗ có khi cũng thường lên tới hàng trăm triệu nhân dân tệ. Trong một lần đầu tư vào Hải Nam thất bại, Vương Vĩnh Hồng đã gánh trên vai món nợ hơn 80 tỷ nhân dân tệ (khoảng 300 nghìn tỷ đồng) .
Lúc này, trong thâm tâm anh ta biết rằng cuộc khủng hoảng này sẽ khiến mình không thể gượng dậy. Ngay sau khi cơn lốc thế chấp cổ phần bắt đầu diễn ra trên thị trường chứng khoán, Vương Vĩnh Hồng nhân cơ hội hỗn độn chưa ai kịp phản ứng, đã chuyển ra gần 7 tỷ nhân dân tệ (khoảng 25 nghìn tỷ đồng) và cùng Hàn Hi Đình bỏ trốn khỏi Trung Quốc.
Vương Vĩnh Hồng bỏ trốn khiến nhiều đối tác tiền mất tật mang, không thể tìm được người mà chỉ biết đứng trước cửa nhà ngóng "con nợ". Khi đó, cha của Vương Vĩnh Hồng vì chuyện này mà bị đả kích, ốm nặng và mất sau đó không lâu. Vương Vĩnh Hồng cũng không dám về dự đám tang của cha bởi viết rằng mình sẽ gặp rắc rối lớn hơn khi trở lại.
Cuối cùng, Vương Vĩnh Hồng đã chọn trở thành một kẻ thất tín và vứt bỏ chữ "hiếu" mà người Trung Quốc đặc biệt coi trọng, đồng thời cũng là một kẻ tha phương bỏ trốn lưu danh cả nước.
Đăng nhận xét