Hôm nay, tôi đã điện đàm với tổng thống Liên bang Nga. Kết quả nhận lại chỉ có sự im lặng, cho dù sự tĩnh lặng này đáng ra nên ở Donbass.
Đó là lý do tại sao hôm nay, tôi muốn đưa ra lời kêu gọi tới tất cả công dân của Nga. Với cương vị không phải là một Tổng thống, mà với tư cách là một công dân của Ukraine. Chúng ta có chung hơn 2.000 km đường biên giới. Quân đội của các bạn đã có mặt tại đó: gần 200.000 binh sĩ, hàng ngàn đơn vị quân đội khác nhau. Chỉ huy của các bạn đã đồng ý cho quân đội tiến thẳng tới chúng tôi. Hướng tới lãnh thổ của một quốc gia khác. Bước đi này có thể trở thành khởi đầu của một cuộc chiến tranh lớn tại Châu Âu. Cả thế giới đang xôn xao về những gì có thể xảy ra ngay vào lúc này. Một “lý do” có thể xuất hiện bất cứ lúc nào. Bất kỳ sự khiêu khích nào, bất kỳ tia lửa nào nổ ra cũng có khả năng thiêu rụi mọi thứ.
Các bạn được kể rằng, ngọn lửa này sẽ mang lại tự do cho người dân Ukraine. Nhưng người dân Ukraine đang tự do. Họ tưởng nhớ về quá khứ và đang xây dựng tương lai của mình. Họ đang xây dựng chứ không phải phá hủy nó, như bạn được kể hàng ngày trên tivi. Ukraine trong tin tức của các bạn và Ukraine trong thực tế là hai quốc gia hoàn toàn khác nhau. Nhưng sự khác biệt quan trọng nhất ở đây, chúng tôi là sự thật.
Các bạn được nghe rằng, chúng tôi là Quốc xã. Nhưng làm thế nào một quốc gia có thể được cho là theo Chủ nghĩa Quốc xã sau khi hy sinh hơn 8 triệu sinh mạng để diệt trừ Chủ nghĩa này. Làm sao tôi có thể trở thành một người Đức quốc xã, khi ông tôi đã sống sót sau cả cuộc chiến dài với tư cách là một phần của bộ binh Liên Xô và đã chết với tư cách là vị đại tá tại một nước Ukraine độc lập.
Các bạn được kể rằng, chúng tôi ghét văn hóa Nga. Nhưng làm sao một nền văn hóa có thể bị ghét bỏ? Bất kể nền văn hóa nào. Hàng xóm láng giềng luôn làm giàu cho nhau về mặt văn hóa. Tuy nhiên, điều đó không làm cho họ trở thành một thực thể và không tách mọi người thành “chúng ta” và “chúng nó”. Chúng ta khác nhau, nhưng đó không phải là lý do để trở thành kẻ thù. Chúng tôi muốn xây dựng lịch sử của riêng mình. Bình yên, tĩnh lặng và chân thật.
Các bạn được kể rằng tôi đang ra lệnh tấn công Donbass. Để bắn giết, để ném bom mà không cần lý do. Mặc dù vậy, có những câu hỏi: Bắn vào ai? Đánh bom cái gì?
Donetsk? Tôi đã tới đó hàng chục lần. Tôi vẫn luôn nhớ những khuôn mặt và đôi mắt người dân tại đó.
Đường Artema? Tôi đã cùng bạn bè đi dạo rất nhiều tại đây trước kia.
Đấu trường Donbass? Nơi tôi đã tới và hưởng thụ không khí các kỳ Euro cùng với người dân địa phương.
Công viên Shcherbakova? Chúng tôi cùng nhau say khướt tại đây khi đội tuyển Ukraine thua tại Euro.
Lugansk? Đây là nhà mẹ người bạn thân nhất của tôi và cũng là nơi chôn cất cha của anh ấy.
Xin các bạn lưu ý rằng, hiện tôi đang nói bằng tiếng Nga, nhưng không ai ở Nga hiểu những tên, đường phố và những sự kiện này có nghĩa là gì. Đây là tất cả những gì xa lạ đối với các bạn. Đây là vùng đất của chúng tôi. Đây là lịch sử của chúng tôi. Các bạn sẽ chiến đấu vì điều gì? Và chống lại ai?
Nhiều người trong số các bạn đã đến thăm Ukraine trong quá khứ. Nhiều người có người thân ở đây. Một số người đã học tại các trường đại học của chúng tôi. Kết bạn với người dân Ukraine. Bạn đã quen thuộc với tính cách của chúng tôi, với con người của chúng tôi, các nguyên tắc của chúng tôi. Bạn biết những gì chúng tôi trân trọng nhất. Hãy nhìn vào bên trong bạn, lắng nghe tiếng nói của lý trí, của lẽ thường. Hãy lắng nghe tiếng nói của chúng tôi. Người dân Ukraine muốn hòa bình. Chính quyền Ukraine muốn hòa bình.
Chúng tôi muốn điều đó và cống hiến vì điều đó. Chúng tôi làm mọi thứ trong khả năng của mình và không đơn độc. Ukraine được nhiều quốc gia hỗ trợ. Tại sao? Bởi vì chúng ta không nói về kiểu hòa bình bằng phải đạt bằng bất cứ giá nào. Chúng ta đang nói về hòa bình và về các nguyên tắc, công lý. Về quyền của mọi người được xác định tương lai của chính họ, về sự an toàn và quyền sống của mọi người trong an vui. Tất cả điều này là quan trọng đối với chúng tôi. Tất cả điều này là quan trọng cho hòa bình. Tôi biết chắc rằng nó cũng quan trọng đối với bạn. Chúng tôi biết chắc rằng chúng tôi không muốn chiến tranh. Không phải chiến tranh lạnh, chiến tranh nóng, hoặc cả hai.
Nhưng, nếu chúng tôi bị đe dọa, nếu ai đó cố gắng lấy đi đất nước của chúng tôi, tự do của chúng tôi, cuộc sống của chúng tôi, cuộc sống của con cái chúng tôi. Chúng tôi sẽ tự bảo vệ mình. Không tấn công nhưng sẽ phòng vệ. Nếu tấn công, bạn sẽ phải đối mặt với người Ukraine, họ sẽ không quay lưng mà chọn cách đối mặt.
Chiến tranh là một nỗi đau khổ lớn và có giá rất đắt, với trọn vẹn ý nghĩa của từ này. Người ta mất tiền bạc, danh tiếng, chất lượng cuộc sống, sự tự do, và quan trọng nhất là người ta mất đi những người thân yêu của mình. Họ đánh mất cả chính họ. Rất nhiều thứ luôn thiếu trong chiến tranh. Nhưng những gì thừa thãi là đau đớn, bẩn thỉu, máu và chết chóc. Hàng nghìn, hàng chục nghìn người sẽ chết. Bạn được biết rằng Ukraine là một mối đe dọa đối với Nga. Điều này không đúng trước đây, không phải bây giờ và sẽ không đúng trong tương lai. Bạn đang đòi hỏi sự đảm bảo an ninh từ NATO. Chúng tôi cũng đang yêu cầu đảm bảo an ninh của chúng tôi. An ninh của Ukraine từ bạn. Từ Nga. Và từ các bên ký kết khác của bản ghi nhớ Budapest. An ninh của Ukraine gắn liền với an ninh của các nước láng giềng. Đó là lý do tại sao bây giờ chúng ta nói về an ninh của toàn châu Âu. Nhưng mục tiêu chính của chúng tôi là hòa bình ở Ukraine và sự an toàn của các công dân tại đây, của người Ukraine. Chúng tôi quyết tâm cho mọi người biết về điều này, kể cả bạn. Chiến tranh sẽ tước đi bất kỳ sự đảm bảo an ninh nào người dân.
Ai sẽ phải chịu đựng điều này nhiều nhất? Người dân.
Ai không muốn điều này hơn bất cứ ai? Người dân.
Ai có thể ngăn chặn tất cả những điều này xảy ra? Người dân.
Nếu bạn cũng là những người bị ảnh hưởng bởi điều này, tôi chắc chắn là bạn có. Nhân vật của công chúng, nhà báo, nhạc sĩ, diễn viên, vận động viên, nhà khoa học, bác sĩ, người viết blog, viết truyện tranh nổi tiếng, tiktokers và những người khác. Những người bình thường. Những người bình thường và giản dị. Đàn ông, đàn bà, già, trẻ, cha, và quan trọng nhất - mẹ. Cũng giống như những người ở Ukraine, cho dù họ có cố gắng thuyết phục bạn điều ngược lại thế nào đi chăng nữa.
Tôi biết rằng lời nói của tôi sẽ không được phát sóng trên truyền hình Nga. Nhưng người dân Nga phải nhìn thấy điều đó. Họ cần biết sự thật. Và sự thật là điều này cần phải dừng lại, trước khi quá muộn. Và nếu các nhà chức trách của Nga không muốn nói chuyện với chúng tôi, vì hòa bình, có thể họ sẽ nói chuyện với bạn.
Người dân Nga có muốn chiến tranh không? Tôi rất muốn có thể trả lời điều này, nhưng câu trả lời chỉ phụ thuộc vào bạn - công dân của Liên bang Nga.
Đăng nhận xét