Tôi với chồng cưới nhau đã 15 năm và có với nhau 2 mặt con. Chồng tôi là người có chí tiến thủ, chịu khó làm ăn, giỏi giao tiếp.
Anh mở một cửa hàng chuyên cung cấp đèn trang trí. Những tháng làm ăn được, chồng tôi có thể kiếm được 70-100 triệu. Cũng nhờ thu nhập của chồng, vợ chồng tôi mua được nhà, xe.
Tôi chỉ ở nhà chăm con và bán hàng online, thu nhập không đáng kể. Chồng nói tôi là phụ nữ, chỉ cần ở nhà chăm con, nấu cơm cho chồng là đủ. Còn kiếm tiền là việc của đàn ông. 15 năm nay, tôi hiếm khi ra khỏi nhà. Tôi cứ nghĩ tổ ấm của tôi cứ mãi ấm êm và hạnh phúc như thế.
Gần đây, công việc của chồng tôi không được xuôi thuận. Do dịch bệnh, sức mua của người dân giảm, hàng hóa tồn đọng nhiều. Chồng tôi stress vì doanh thu thấp trong khi anh vẫn phải trả mức chi phí cao. Nhiều hôm tôi thấy chồng vừa cộng sổ sách, vừa thở dài. Có khi cả ngày anh chẳng nói năng câu nào. Anh nói với tôi rằng, cứ đà này, anh phải đóng cửa hàng mất thôi.
Tôi thấy chồng căng thẳng, mệt mỏi thì thường rủ anh ra ngoài chơi cho khuây khỏa. Buổi tối, tôi phải ở nhà trông con học nên gợi ý chồng ra ngoài đi chơi với bạn. Có hôm, anh đi chơi đến 11-12 giờ đêm mới về. Tôi thấy mấy hôm sau, tinh thần của anh khá hơn hẳn.
Tuy nhiên, dạo gần đây, tôi thấy anh hay hững hờ, lảng tránh chuyện chăn gối với vợ. Lần nào tôi tiến lại gần đòi hỏi, mơn trớn là chồng lại kiếm cớ để trốn tránh. Lúc thì anh bảo mệt, lúc thì anh bảo anh buồn ngủ. Chồng tôi từ xưa đến giờ rất sung mãn chuyện trong chuyện chăn gối. Nên giờ anh trốn tránh như vậy, tôi thấy lạ lắm.
Hôm trước, tôi biết chồng đang tắm nhưng vẫn mở cửa phòng tắm vì để quên chiếc điện thoại ở trong đó. Tôi chết sững khi thấy "chỗ đó" của chồng nổi đầy mụn lạ. Thấy tôi bước vào, chồng lấy tay che "chỗ đó" rồi bao biện rằng: "Dạo này chắc anh uống rượu nhiều nên nóng gan, nổi mụn nhọt hết cả."
Tôi nghi ngờ chồng bị bệnh xã hội nên thúc giục chồng đi khám, chữa thì anh quả quyết là anh hoàn toàn khỏe mạnh, chỉ hơi bị "nóng gan" một chút thôi. Tôi nhắc đến chuyện anh ra ngoài chim chuột, tay vịn thì anh chối đây đẩy, trách tôi không tin chồng.
Hôm đó, điều hòa nhà tôi bị hỏng. Máy của tôi đang sạc nên tôi lấy máy chồng để tìm thợ đến sửa điều hòa. Nào ngờ, vào phần lịch sử tìm kiếm của chồng, tôi tá hỏa khi thấy anh tìm kiếm các cụm từ: "bệnh xã hội", "bệnh sùi mào gà", "dấu hiệu nhận biết bệnh sùi mào gà", "lây bệnh vì ngủ với gái nhà hàng". Đọc đến đây, tôi đã hiểu tất cả. Tôi thương chồng chịu áp lực công việc nên bảo anh ra ngoài đi chơi với bạn bè cho khuây khỏa. Nào ngờ, anh đi ngủ với gái dịch vụ, giờ mang bệnh về nhà.
Tôi mang mọi chuyện nói hết với chồng. Anh bao biện rằng hôm đó anh say quá nên bị mấy cô gái nhà hàng "lợi dụng". Anh còn quả quyết rằng "anh chỉ làm đúng một lần đã bị lây bệnh." Nghe thấy chồng thú nhận chuyện đó, tôi vừa đau khổ, vừa cảm thấy ghê tởm.
Kể từ hôm đó, tôi sang phòng ngủ với 2 con, mặc kệ chồng tôi ngủ một mình. Tôi ra tối hậu thư ép chồng phải đi chữa trị bệnh cho đến khi khỏi. Sau hôm đó, chồng tôi có vẻ "ngoan". Anh đi bệnh viện khám chữa bệnh. Về đến nhà, anh sắn tay phụ giúp tôi chăm sóc các con. Nhưng đêm đến, tôi vẫn không muốn cùng chồng làm chuyện kia.
Cứ nhìn thấy chồng, tôi lại nghĩ đến lúc anh đầu ấp tay gối cùng người ta là tôi lại đau đớn, ám ảnh mãi không thôi. Giờ tôi đang đau khổ, stress quá. Xin mọi người cho lời khuyên.
Đăng nhận xét