Tôi luôn tự hào với bạn bè, chồng tôi là một người đàn ông tâm lý. Lúc nào tôi cũng cười nói vui vẻ, vỗ ngực với tụi bạn cùng chang lứa. Vì lần nào chị em ngồi tám chuyện với nhau, bạn tôi cũng kêu ca, chồng vô tâm, chồng chẳng quan tâm gì đến vợ con. Nhiều lần như vậy, tôi thấy mình quả thật may mắn vì tôi còn có một người chồng luôn biết yêu thương và nói những lời có cánh.
Chị em trong phòng nói tôi sướng. Vì dịp lễ nào, chồng tôi cũng gửi hoa tới tận văn phòng, còn gửi quà cho chị em. Tính tôi lại hay thích khoe, nên mỗi lần được chồng tặng, tôi lại lên Facebook, đăng ảnh cho chị em xem và mọi người cứ vào bàn tán, nói tôi sướng này kia.
Chồng tôi có vẻ cũng mát mặt, nên cũng nhiều lần nói ‘em sướng nhé, lấy được anh, quá là chuẩn rồi’. Những lời nói đó của chồng càng làm tôi cảm thấy hạnh phúc, vui vẻ. Tôi chưa từng nghĩ, có ngày mình lại chết lặng khi biết sự thật về những món quà tôi nhận được.
Nghĩ lại những lần tôi vỗ ngực vì được chồng chiều, chồng quan tâm, tặng quà với chị em mà thấy nhục nhã ê chề. (Ảnh minh họa)
Hôm trước, đúng dịp sinh nhật tôi, chồng có tặng tôi một chiếc túi hàng hiệu, trị giá mấy triệu đồng. Tôi thích lắm nhưng tiếc ngẩn ngơ, nói chồng sao lại tặng cho em. Mà tôi còn nói với chồng, ‘ngày trước em bảo anh, em thích màu xanh, anh không nhớ à mà giờ lại mua màu đen? Túi đắt thế mà lại không mua đúng màu, hay là đổi?’. Chồng tôi cười bảo ‘thôi, đổi làm gì, vợ thích thì anh mua cái khác cho, không phải suy nghĩ, sau này lại mua tiếp nếu có dịp’. Lời chồng nói khiến tôi phấn khích, cảm giác thật là sung sướng biết bao nhiêu.
Tôi khoe với chị em mình có túi mới, ai cũng khen túi đẹp… Chị em không có quà thì buồn chán. Tôi lại động viên chị em, ‘mình cứ chịu khó mua quà cho chồng thì ắt chồng sẽ nghĩ cho mình, mua quà cho mình thôi’. Tôi cười hớn hở vì trong lòng vui khi mình đã ‘dạy’chồng thật tốt.
Hôm nọ, thấy chồng đột nhiên mua cho tôi một bộ đôi giày hiệu, chẳng nhân dịp gì. Tôi choáng. Tôi hỏi tại sao anh lại mua, anh bảo, ‘thích thì mua thôi, chẳng tại sao cả? Chẳng lẽ, anh không được tặng quà vợ anh à?’. Anh nói vậy càng làm tôi vui. Thật ra, tôi không thích màu đó cho lắm nhưng vẫn phải nói với anh, màu đó thật đẹp để anh vui vẻ, thoải mái. Nhưng, hôm sau, tôi âm thầm tới địa chỉ mua hàng, có in trên túi đựng giày để đổi hoặc để xem có đôi nào đẹp hơn không thì lấy. Tôi chỉ là định tham khảo chứ nếu đổi thì sẽ gọi điện nói với chồng.
Nhưng, thật không ngờ, một sự thật đau lòng đã lộ ra, tôi chết đứng, không nói được lời nào, cứ thế khóc suốt dọc đường đi về nhà. Cô nhân viên bán hàng nói ‘chị ơi, đôi giày này chồng chị mới mua hôm qua, nhưng mà, hôm qua, anh ấy dẫn một người khác tới chứ đâu phải chị. Em còn nhớ rõ người đó, không thể lẫn vào đâu được. Chị ấy đi cỡ 36, còn chân chị thì phải đi 37, đôi này chắc chị đi hơi chật, đúng không?’.
Cô ấy nói quá đúng, chân tôi đi 37, tôi còn ngờ ngợ sao chồng lại mua chật cho tôi. Tôi cũng không dám thắc mắc vì thấy cố đi thì cũng vừa. Lòng tôi đau đớn. Vậy anh đưa ai đi mua giày?
Chồng tôi, người đàn ông hiền lành tôi luôn tin tưởng giờ lại ngoại tình hay sao? Anh thật trơ trẽn khi mang quà bồ không nhận về tặng vợ bằng bộ mặt giả tạo ấy? (ảnh minh họa)
Tôi về nhà, lặng thinh, không nói một lời với chồng. Tôi định từ từ tìm hiểu xem, tình hình như thế nào, thực hư chuyện này ra làm sao. Hôm đó, tôi nói đi làm nhưng thật ra, lén đứng chờ chồng ở ngõ. Anh vừa đi ra ngoài, tôi đã đi theo sau. Cả ngày hôm đó, tôi nghỉ làm. Tôi đã đứng ở cửa công ty chồng, đợi chồng cả ngày để xem anh gặp bồ với ai. Tôi đã tá hỏa khi thấy chồng đi đón môt cô gái, rất xinh đẹp. Chân tay tôi rụng rời, đứng không vững, tôi không tin người chồng hiền lành, ngoan ngoãn của tôi lại đi ngoại tình.
Về nhà, tôi vẫn như người không biết gì, chồng hỏi gì, tôi nói nấy. Tôi không ăn cơm, không còn tâm trạng nào mà vui vẻ. Tôi có hỏi chồng về những món quà, anh vẫn cười tươi, thờ ơ như không. Đợi chồng đi ngủ, tôi dậy đọc tin nhắn trên Facebook của chồng, tôi tá hỏa biết được, những món quà chồng tặng tôi chính là những món quà chồng mua cho bồ. Vì bồ từ chối, không nhận, nên anh đã mang về tặng vợ mình.
Nghĩ lại thì đúng thật. Túi mấy triệu mà anh mua cái màu tôi không thích, trong khi anh biết rõ tôi thích màu xanh. Đôi giày tự nhiên anh mang về, mấy triệu bạc, không dịp gì mà lại là đôi thiếu một cỡ so với chân của vợ anh. Xót xa trong lòng.
Chồng tôi, người đàn ông hiền lành tôi luôn tin tưởng giờ lại ngoại tình hay sao? Anh thật trơ trẽn khi mang quà bồ không nhận về tặng vợ bằng bộ mặt giả tạo ấy? Anh có bồ từ bao giờ, anh đã làm điều này với vợ anh từ bao giờ?
Nghĩ lại những lần tôi vỗ ngực vì được chồng chiều, chồng quan tâm, tặng quà với chị em mà thấy nhục nhã ê chề. Đúng là, đời người đàn bà lấy chồng như canh bạc. Mà canh bạc cuộc đời tôi, chao ôi quá đắng cay…
Eva tám là nơi chị em tâm sự, chia sẻ những câu chuyện, những vấn đề khúc mắc về hôn nhân, gia đình, cuộc sống, những kinh nghiệm kinh doanh, làm giàu. Hãy gửi tâm sự về địa chỉ chiase@khampha.vn để nhận được những góp ý cũng như những ‘cao kiến’ chân thành của chị em. Bài viết của các bạn sẽ được chọn đăng tải trên chuyên mục nếu phù hợp quy chuẩn nội dung và sẽ được bảo mật thông tin cá nhân. |
Đăng nhận xét