Liliya Gritchina, một thợ may 42 tuổi sống trong một căn lều dưới lòng đất, bên cạnh cột số bảy của ga tàu điện ngầm Imeni Maselskoho ở Kharkov. Cô cho biết mình mới chỉ nhìn thấy mặt trời bốn lần kể từ khi Nga tiến hành chiến dịch quân sự đặc biệt.
Các cột ga tàu điện ngầm thường không được đánh số, nhưng chúng đã trở thành địa chỉ tạm thời cho nhiều người trú ẩn tại đây.
"Một lần tôi rời khỏi nơi trú ẩn, tôi đã nhìn thấy tên lửa trên bầu trời. Có tiếng còi báo động và tôi rất sợ", Gritchina nói bên chiếc lều của mình trên sân ga tàu điện ngầm lộn xộn.
"Tôi sẽ không bao giờ quên âm thanh này. Tôi sợ lắm. Tôi không thể rời khỏi nơi này cho đến khi không còn tiếng còi báo động", cô nói thêm và lau nước mắt.
Kharkov là thành phố lớn thứ hai của Ukraine và đã bị ảnh hưởng bởi các cuộc tấn công của Nga kể từ khi bắt đầu chiến sự. Những ngày gần đây, lực lượng Kiev đang dần chiếm lại các ngôi làng và vùng ngoại ô ở phía bắc và phía đông thành phố.
Chính quyền khu vực có kế hoạch chuyển khoảng 5.000 người đang trú ẩn trong hệ thống tàu điện ngầm đến nơi sơ tán trong những tuần tới. Mặc dù vậy, nhiều người dân địa phương tỏ ra chưa sẵn sàng quay trở lại cuộc sống trước đây của họ.
Không khí dưới lòng đất tại ga Imeni Maselskoho đặc quánh và có mùi nước thải. Rất nhiều nệm và lều giữa các cửa quay và trong toa xe. Tiếng ho thi thoảng vang lên trong khi mọi người ngủ suốt cả ngày. Thật khó để theo dõi thời gian nếu không có ánh sáng mặt trời.
Những con số của chiếc đồng hồ LED khổng lồ lấp ló phía trên miệng đường hầm tối tăm. Những chuyến tàu đã không di chuyển trong nhiều tháng.
Bất chấp sự ảm đạm, những người sống tại ga tàu điện ngầm cho biết họ cảm thấy an toàn dưới lòng đất.
"Tôi cảm thấy an toàn tại đây, tôi có thể nói chuyện với mọi người về nỗi sợ hãi của mình, về vụ pháo kích, về việc không muốn ra ngoài. Dường như mọi người đều cảm nhận giống tôi", Gritchina nói.
Một người phụ nữ cắm hoa vào bình bên cạnh giá vẽ, bên trên là bức tranh phong cảnh với bầu trời xanh tươi sáng. Một người đàn ông đang chỉnh cây đàn guitar của mình, anh nói rằng chiếc đàn dùng để dạy nhạc cho trẻ em ở đây. Hai người đàn ông khác ngồi chơi bài. Các bà mẹ trò chuyện với nhau và trẻ em chạy xung quanh chơi cầu lông.
"Đây là một cộng đồng đoàn kết. Cuộc sống không được thoải mái cho lắm và không có không gian riêng, nhưng mọi người được chia sẻ và hỗ trợ. Còn nếu về nhà họ sẽ phải ở một mình", Yarolsava Volkova, 40 tuổi, nói.
Đăng nhận xét