Như Ý, một blogger chuyển đến phòng trọ mới, người chủ trọ là một người đàn ông khó hiểu. Tất cả mọi người đều đồn thổi về anh ta, về việc cô vợ nhà văn của anh bỏ đi không một lý do, và về cả anh ta tính khí khó hiểu như thế nào. Hàng trăm câu chuyện được thêu dệt khiến cho Như Ý càng thêm tò mò và muốn tìm hiểu.
Cho đến một ngày cô tỉnh dậy và phát hiện mình đang nằm cạnh anh. Tất cả mọi chuyện như bị xới tung lên, cuộc sống của cô bị đảo lộn.
Đón đọc phần 1 truyện dài kỳ: Bí mật đêm ngoại tình Vào 19h00 từ ngày 25/3 tại mục Eva Yêu.
|
Cường thích cô ư? Cô không tin được. Nếu thích cô, anh ta không cần phải dùng đến những cách rườm rà như thế này. Anh ta sẽ phải như Nguyện, trực tiếp đến và tán tỉnh cô kia.
Như Ý vào phòng và khoá cửa lại, cô lấy máy nghe nhạc và ổ cứng ra. Như Ý nghi ngờ chiếc máy nghe nhạc này cũng là vợ Cường gửi. Chị ta muốn cô tìm ra sự thật, vậy thì cô cũng không nên phụ lòng chị.
Cắm tai nghe vào, những điều đầu tiên mà cô nghe được là những tiếng thở rất mạnh. Không rõ là nam hay nữ. Dần dần xuất hiện những tiếng rên rỉ, tựa như đây là đoạn ghi âm của một cuộc làm tình. Như Ý buông tai nghe ra, cô nhìn vào file ghi, nó được đánh số, không hề có bất kỳ dấu hiệu nào khác nữa.
Phân vân một lúc, Như Ý nghe tiếp. Mồ hôi ở lòng bàn tay cô bắt đầu ứa ra. Sau đó người đàn ông cất giọng nói:
“Anh không làm em buồn chứ?”
Đó là giọng của Cường, Như Ý có thể nhận ra.
“Vâng.”
Còn người phụ nữ này cô không rõ, tựa như cô đã nghe thấy ở đâu rồi.
Khi cuộc mây mưa kết thúc, có những tiếng rè rè của hiện trường. Nó giống hệt với tiếng rè rè mà cô từng nghe thấy khi vợ Cường gọi điện tới. Liệu nó có liên quan gì đến nhau không?
Chị ta muốn cô tìm ra sự thật, vậy thì cô cũng không nên phụ lòng chị. (Ảnh minh hoạ)
“Chúng ta đang say phải không?” - Người con gái hỏi.
“Không, chỉ em thôi.”
“Anh đã có vợ rồi à?”
“Ừ.”
“Nếu chị ta biết anh ngủ với em thì sao?”
“Cô ấy sẽ không để ý đâu.”
“Sao lại thế?”
“Cả ngày cô ấy chỉ nghĩ xem làm thế nào để viết được một tác phẩm để đời thôi.”
“Anh không nghe nói các nhà văn thường rất nguy hiểm sao?”
Như Ý khựng lại, câu này nữa, cô đã từng nghe thấy ở đâu rồi. Mọi thứ rất quen thuộc, nhưng cô lại không thể nhớ ra.
“Sao em lại nói thế?” Cường hỏi.
Người phụ nữ kia im lặng một lúc rồi mới nói:
“Bởi vì em cũng là một người viết mà. Những người viết thường nghĩ những điều người khác nghĩ theo một cách khác.”
Như Ý giựt tai nghe ra, cô vứt nó xuống dưới đất. Làm sao cô có thể không nhận ra được tất cả ngay từ đầu chứ? Người phụ nữ này chính là cô. Phải, không ai khác đó chính là cô.
Như Ý vò tóc mình, cơn lo lắng bắt đầu dâng lên. Tại sao lại thế này? Tại sao lại là cô và Cường? Như Ý quờ quạng tìm cái túi xách.
Vội vàng cắm ổ cứng thêm vào máy tính, Như Ý mở file duy nhất được đề tên: “Bí mật đêm ngoại tình” trong đó lên. Ngay từ câu đề từ đã khiến cô phải run sợ.
“Anh ấy không biết tôi đã biết tất cả. Rằng: Anh đang lừa dối tôi.”
Cô không đọc nữa. Như Ý lờ mờ đoán ra được đây là một cuộc trả thù, dù chính cô cũng không thể đoán chắc mình và Cường đã từng có gì. Cô không thể nhận ra giữa anh và cô có một chút gì đó.
Cốc cốc
Như Ý giật mình nhìn ra cửa. Cô bước từ từ tới, nghe ngóng xem.
- Ý, cô ở trong đó phải không?
Là giọng của Cường.
Như Ý vội vàng mở cửa, anh nhìn thấy cô đổ mồ hôi, ánh mắt hoảng hốt và ở đằng sau là máy tính vẫn để mở. Cường vội vàng bước tới, đọc qua một lúc rồi anh lại đi tới chỗ cô.
- Nghe này, chuyện này… Tôi biết chuyện này điên rồ nhưng tôi không cố ý kéo cô vào.
Như Ý lắc đầu:
- Tại sao chúng ta lại từng ngủ với nhau?
- Đó là một đêm vào hai năm trước. Trong một lần cãi nhau với Trinh tôi đã ra ngoài và gặp cô. Và chúng ta… Xin lỗi, lúc đó cô say, còn tôi thì mất trí. Tôi không ngờ được cô ấy lại biết tất cả.
- Vợ anh cài máy nghe lén trên người anh, anh có biết không?
Cường nhíu mày, dường như là anh không biết thật. Như Ý cầm cái máy nghe nhạc xuống dưới đất và đáp vào người Cường. Anh ta bắt lấy.
- Đây là cuộc trả thù của cô ấy. Anh thực sự đã đắc tội với vợ mình.
Cường nhìn chiếc máy nghe nhạc trong tay, anh không nghe nhưng nhìn vẻ mặt có thể đoán được. Cô chỉ là một người đã va phải anh trong lúc say, còn anh thì chỉ đang điên loạn vì vợ mình.
- Phần quảng cáo về ngôi nhà trọ này, chắc chắn chỉ mình tôi biết. Và tôi đến đây, và rồi cái đêm tôi say, chúng ta ngủ trên giường cùng nhau cũng là do chị ta. Nó giống hệt với cái đêm hôm đó. Nó giống như một loại ám hiệu. Vậy mà anh lại không nhận ra.
Nhưng nếu mọi chuyện chỉ có vậy, thì tại sao vợ anh ta phải nói muốn cô nhận ra con người thật của anh? Cô chỉ vô tình ngủ với Cường, nhưng không hề có tình cảm với anh ta. Rốt cuộc chị ấy còn muốn cho cô xem gì nữa?
Như Ý hít một hơi thật sâu, cuối cùng cô bảo:
- Tôi phải chuyển khỏi đây. Lần này không còn bất kỳ níu kéo nào nữa.
Khi người ta không biết mình đang làm điều gì, và điều đó đang ngày càng ảnh hưởng đến cuộc sống của chúng ta, thì đó là một điều nguy hiểm. Cô nên dừng lại ở đây.
Như Ý dọn đồ và đến ở tạm nhà một người bạn, cô thay đổi số điện thoại cũng như khoá toàn bộ trang blog của mình. Mọi chuyện sẽ trôi vào dĩ vãng, cô không cần phải biết vợ chồng họ là ai, họ đang muốn gì ở cô nữa.
Người bạn của cô đương nhiên không hiểu chuyện gì xảy ra, cô ta sống với một người bạn trai, thường không về nhà nên nói cô có thể ở đây một thời gian.
Cô chỉ là một người đã va phải anh trong lúc say, còn anh thì chỉ đang điên loạn vì vợ mình. (Ảnh minh hoạ)
- Cô ta đã chạy trốn rồi. - Trinh, người phụ nữ khoảng hơn ba mươi tuổi nâng ly macchiato lên nhìn. Sau đó cười nhạt - Cô ta hèn nhát hơn tôi tưởng.
Nguyện đặt một đĩa bánh xuống, anh mỉm cười với Trinh:
- Tại sao cô nhất định phải cho Như Ý biết bộ mặt thật của Cường?
- Tôi muốn cho tất cả tình nhân của anh ta biết anh ta là một kẻ ra sao.
Nguyện chống cằm nhìn Trinh, chớp mắt bảo:
- Chuyện không phải đã qua thì nên cho qua và ta phải hướng đến tương lai à?
Trinh quắc mắt, quát lên khiến cho những người trong quán cà phê phải quay lại nhìn:
- Nhưng tôi đã mất đi một đứa con vì anh ta, hiểu không?
Nguyện thở dài, vỗ vai cô để cô bình tĩnh lại. Trinh cũng dịu xuống. Sẽ không ai hiểu được cô ta đã phải chịu đựng những gì từ người chồng của mình.
- Chị là vợ của Cường?
Cả hai người quay lại, phát hiện ra Như Ý đã đứng ở đằng sau tự lúc nào. Cô có thể nhận ra đây chính là người phụ nữ đã xuất hiện thoáng qua tại quán, là người đã đứng nói chuyện cùng với Nguyện. Chị ta luôn ở gần cô đến vậy, mà cô lại không nhận ra.
Trinh cười tự tin, chị nói như thể là người đã biết trước sự xuất hiện của cô:
- Cuối cùng thì chúng ta cũng gặp được nhau.
Như Ý nhìn Nguyện, anh chỉ khẽ cười như đang trấn an cô. Sau đó anh nghếch mặt về phía bàn và bảo:
- Để anh lấy cho em một macchiato.
Nguyện rời đi, chỉ còn lại hai người. Như Ý không ngồi ngay xuống, cô chờ xem chị ta sẽ nói gì với cô. Nhưng Trinh chỉ nhấp môi vào lòng cà phê và im lặng.
Có biết bao nhiêu chuyện chỉ cần hỏi là xong, nhưng liệu chị ta có thể nói cho cô biết?
Cuối cùng thì vợ của Cường cũng xuất hiện và mang theo những bí mật đầu tiên được hé lộ. Như Ý và Cường đã từng tình một đêm trước đó và cô nằm trong diện trả thù của Trinh. Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo? Chuyện gì đã xảy ra với cuộc hôn nhân phức tạp của Cường?
Đón đọc phần 8 truyện dài kỳ: Bí mật đêm ngoại tình. Vào 19h00 ngày 1/4 tại mục Eva Yêu.
|
Vậy lý do cô ta bỏ đi là gì? Đó mới là điều mà Như Ý thắc mắc. Cô đồng ý ngoại tình với Cường cũng một phần vì chuyện đó. Chỉ cần hiểu được vì sao vợ...
Theo Phương Hạ (Khám Phá)
Let's block ads! (Why?)