Lấy được người chồng có chí khí, tôi lại tưởng số mình may mắn. Ở đời, chỉ mong sao có được một tấm chồng khiến mình yên tâm, được sống vui vẻ, thoải mái, rồi sinh con đẻ cái, vợ chồng cùng nhau tu chí làm ăn. Thấy chồng cũng có chí hướng, cũng chịu khó làm ăn, tôi đã thấy vui lắm rồi…
Là một người phụ nữ bình thường, không phải xinh đẹp, cũng chẳng phải là người có nhiều tài cán gì, nên tôi cũng chỉ mong lấy được một tấm chồng bình thường. Ngày yêu anh, thấy anh nói về công việc rất tốt, thu nhập rất cao khiến tôi mừng mừng trong bụng. Tham tiền thì không phải nhưng mong một người chồng kinh tế ổn định có gì sai?
Anh nói anh làm ở công ty nước ngoài, lương cao, thưởng nhiều lại thưởng thường xuyên. Anh kể về chuỗi ngày đi học của mình, có nhiều thành tích ra sao, rồi về sự nhanh trí của mình trong quá trình học. Câu chuyện của anh thật sự rất có sức thuyết phục, khiến tôi cảm thấy mình đã quá may mắn vì gặp được anh…
Yêu nhau được hơn 1 năm, chúng tôi quyết định cưới nhau. Khi về ra mắt gia đình tôi, anh đến đón tôi bằng ô tô rồi mua rất nhiều quà về biếu bố mẹ tôi, khiến bố mẹ rất vui lòng. Thấy con rể tương lai lịch sự lại có tương lai như thế nên ông bà mừng ra mặt. Còn tôi thì tự hào lắm lắm…
Ăn hỏi, anh mang bao nhiêu lễ đến nhà tôi, 13 mâm tráp, hàng xóm trầm trồ khen ngợi, còn tôi thì vui như mở cờ trong bụng. Đám cưới rình rang nhất khu vực, ai cũng phải tán dương chồng tôi…
Đúng là, sống với nhau, anh cũng không có điều tiếng gì, tiền đi làm anh cũng đưa cho tôi nhưng mỗi tháng chỉ vài triệu đủ tiền sinh hoạt. (Ảnh minh họa)
Anh lúc nào cũng nói, phải làm cho đám cưới của mình hoành tráng nhất, phải biến tôi thành người phụ nữ hạnh phúc nhất thế gian. Tôi tự hào vì có được người chồng như anh…
Ngày cưới nhau về, phong bì mừng cưới anh đưa hết cho tôi. Bảo tôi giữ lấy sau này có việc gì thì tính vì thu nhập của anh ổn, anh không cần cầm số tiền đó. Thấy chồng có thái độ tích cực, tôi vui lắm…
Nhưng, ngay ngày hôm sau, tôi thấy anh bảo đi trả xe ô tô thuê. Lúc này tôi mới tá hỏa, xe đó chỉ là xe đi thuê của anh. Anh thuê lúc về nhà tôi ra mắt, thuê lúc ăn hỏi và khi cưới. Thế mà trước đó anh bảo, xe của bố anh, anh không thích đi ô tô nên toàn đi xe máy đến đón tôi đi chơi. Vậy là anh ‘chém gió' mà tôi lại xin hoàn toàn…
Được vài tháng sống với nhau, tôi phát hiện, anh chẳng làm ở công ty nước ngoài nào cả, chỉ là công ty tư nhân bình thường. Anh cũng chẳng có mức lương vài chục triệu và thưởng theo quý gì hết. Tất cả chỉ là anh nói dối tôi…
Tôi buồn vô cùng vì tại sao anh lại lừa dối tôi như vậy. Chán nản, mệt mỏi, tôi có nói chuyện nghiêm túc với anh thì anh bảo ‘nói vậy thì mất gì, tiền anh đưa cho em hết em còn đòi gì nữa? Từ nay, lương lậu anh cũng đưa cả cho em…’.
Đúng là, sống với nhau, anh cũng không có điều tiếng gì, tiền đi làm anh cũng đưa cho tôi nhưng mỗi tháng chỉ vài triệu đủ tiền sinh hoạt. Anh không bao giờ quát tháo, chửi bới tôi nhưng chỉ là, anh có tính sĩ diện vô cùng.
Đi ăn với bạn, bữa mất vài triệu, anh cũng sĩ diện rút tiền ra trả hết như mình làm sếp. Rồi về nhà lại lấy tiền tiết kiệm ra tiêu. Hết tiền tiết kiệm thì lại vay tiền của người khác. Rồi lại tháng này đập tháng kia, nghĩ mà chán vô cùng…
Không lẽ chỉ vì chuyện chồng sĩ diện mà tôi lại bỏ chồng sao? (Ảnh minh họa)
Ra ngoài, anh nói mình ở chung cư hạng sang, có cả vài tỷ gửi ngân hàng. Lúc nào thích thì mua nhà đất… Anh luôn miệng khoe khoang bố mẹ anh làm to nhưng thật ra, ông bà chỉ làm giáo viên bình thường, lương lậu cũng chỉ đủ tiêu pha…
Bạn bè hỏi vay tiền, không có anh cũng phải đi vay người khác bằng được để cho họ vay. Tôi mắng anh bảo không có thì thôi sao phải thế, nhưng anh nhất định làm vậy vì trót sĩ diện khoe giàu với bạn giờ không có thì ăn nói thế nào…
Chồng sĩ diện thái quá khiến tôi cảm thấy buồn chán, không thiết sống với anh nữa. Nói ra, vợ chồng cãi nhau không biết bao nhiêu lần rồi mà lần nào cũng giận nhau vài ngày không nói câu gì mệt mỏi vô cùng. Nhiều lúc chẳng thiết sống với chồng. Không lẽ chỉ vì chuyện chồng sĩ diện mà tôi lại bỏ chồng sao?
Đăng nhận xét