Mấy ngày nay, tôi mệt mỏi, u uất chẳng thiết ăn ngủ, cũng vì bị chồng trút hận, chì chiết khi không làm anh ta thỏa mãn.
Nhìn bề ngoài, tôi có được gia đình hạnh phúc, là ước mơ của nhiều người. Chồng tôi là giám đốc của công ty luật, thu nhập ổn định.
Vợ chồng tôi còn trẻ nhưng đã có nhà để ở, có xe để đi. 2 con tôi ngoan ngoãn, nghe lời và chịu khó học. Nhưng thực ra, ngôi nhà của tôi không phải là tổ ấm như nhiều người nghĩ. Tôi giờ trở thành tội đồ, thành bia đỡ đạn của chồng cũng vì nguyên nhân khó nói.
Trước kia, chuyện phòng the của vợ chồng tôi không đến nỗi nào. Nhưng sau khi sinh 2 con, tôi bị hậu sản, phải nằm viện, thể lực suy kiệt, cơ thể gầy mòn nên ham muốn chuyện ấy cũng giảm sút đi.
Chồng thấy tôi vất vả nên cũng thuê giúp việc về đỡ đần tôi. Nhưng tôi vẫn thường tự chăm con vì bà giúp việc tuổi đã cao, nhiều cái tỉ mẩn, bà không làm được. Chồng thường trách tôi quá tham công tiếc việc lại cầu toàn.
Mỗi lần ái ân với chồng, tôi thường cảm thấy rất khó chịu nên chỉ biết cắn răng chịu đựng cho qua thời khắc ấy. Chồng tôi thấy vậy giận dỗi rồi chì chiết tôi nhiều lắm.
Anh hết nghi ngờ tôi ngoại tình, lại trách tôi không còn yêu chồng nên mới như vậy.
Tôi đã thử uống thêm thực phẩm chức năng, đọc truyện hay xem phim có nội dung ướt át nhưng thấy không có mấy tác dụng. Chồng dành nhiều thời gian để kích thích, khơi ngợi nhưng cơ thể tôi dường như đã trơ lỳ...
Chồng tôi không tìm được "đường lên giời" nên thường xuyên cáu bẳn. Anh thường mắng nhiếc tôi rồi dọa dẫm: "Làm vợ mà không hoàn thành trách nhiệm của người vợ. Rồi mai kia có người "làm vợ" thay thì đừng có trách nhé!".
Gần đây, nhà tôi có chuyện lớn. Anh trai chồng tôi chơi bời lô đề, báo nợ hơn 1 tỷ bạc. Anh đang ép bố mẹ chồng tôi bán nhà để trả nợ cho anh. Chồng tôi trách anh trai nhưng cũng thương bố mẹ nên muốn lấy tất cả số tiền tiết kiệm của vợ chồng tôi mang đi giúp anh trả nợ.
Tôi phản đối chuyện này và nói trả nợ đạy cho anh trai chồng chẳng khác gì dung túng cho anh tiếp tục cờ bạc đỏ đen. Để có được đồng tiền, vợ chồng tôi cũng phải nai lưng ra làm chứ đâu phải ngồi mát ăn bát vàng. Tôi chỉ đồng ý đưa cho anh trai chồng 50-100 triệu chứ không hơn.
"Anh em bằng thật nhưng gì cũng vừa phải thôi. Nếu bố mẹ em hay em trai em gặp chuyện. Liệu anh có thể bỏ ra bao nhiêu tiền để giúp họ", tôi nói.
Nào ngờ, sau khi nghe tôi nói xong, chồng tát tôi một cái đau điếng và nói: "Cô làm vợ mà không hoàn thành trách nhiệm của người vợ nên không có quyền lên tiếng trong chuyện này. Tôi muốn đưa cho anh trai tôi bao nhiêu tiền là quyền của tôi".
Sau đó, chồng tôi rút gần hết số tiền tiết kiệm của vợ chồng để đưa cho anh trai chồng. Tôi giận anh, viết đơn xin ly hôn và đã đưa các con đến ở nhà bạn thân ở. Chồng tôi vẫn không thay đổi ý kiến, anh liên tục trách móc tôi "không hoàn thành trách nhiệm của người vợ" và nói rằng lẽ ra anh nên bỏ tôi từ lâu rồi.
Mấy hôm nay, tôi mệt mỏi, u uất và suy nghĩ về chuyện này nhiều quá. Tôi với chồng đúng là có bất đồng quan điểm về nhiều thứ. Nhưng chúng tôi còn có 2 đứa con, nếu tôi ly hôn, các con tôi sẽ thế nào?
Đăng nhận xét