Chuyện chăn gối của tôi có trục trặc, tôi sắp cưới mà không biết có nên nói với người yêu để xin cơ hội "chạy thử" hay không?
Tôi năm nay 30 tuổi, hiện đang làm nhân viên ở một tập đoàn viễn thông với thu nhập khá. Tôi từng trải qua vài mối tình nhưng đều lận đận chuyện tình cảm. Các cô người yêu cũ của tôi hiện giờ đã lấy chồng, sinh con, chỉ còn tôi lẻ bóng.
Thực ra, nếu đánh giá về ngoại hình, tôi không đến nỗi nào. Tôi cao 1m73, da trắng, ăn mặc gọn gàng, biết nấu nướng, biết dọn dẹp nhà cửa. Tôi có 1 căn hộ chung cư ở Hà Nội, có công việc tạm ổn. Nhìn bề ngoài ai cũng bảo với điều kiện của tôi, tôi có thể thừa sức "cưa" được những em mặt xinh, chân dài, con nhà gia giáo.
Vậy mà chẳng hiểu vì sao, chữ duyên cứ đến với tôi rồi lại đi. Quan trọng là, sau vài ba mối tình, tôi mới nhận ra điểm yếu khó nói của mình. Đó chính là chuyện chăn gối của tôi. Tôi còn trẻ nhưng đã sớm lâm vào tình trạng chưa đi chợ đã hết tiền.
Mỗi lần yêu, tôi không thể vượt quá được 10 phút. Tôi đã đến bệnh viện Nam học khám và thử nhiều loại thuốc Đông y, Tây y nhưng không mấy hiệu quả. Một số loại thuốc Tây có tác dụng nhanh nhưng gây nhiều tác dụng phụ khiến tôi hoảng sợ.
Nói chung, công cuộc chữa bệnh cũng gian nan như chính chuyện tình cảm của tôi vậy. Mấy cô người yêu cũ của tôi khi biết chuyện này, người thì tỏ ra thông cảm, người thì chê bai ra mặt. Tuy hiện, vài tháng sau, họ nói hết tình cảm nên chia tay.
Đến lúc chia tay, có cô thì tế nhị nói rằng chúng tôi không thuộc về nhau. Có cô thì nói toẹt ra rằng: "Anh nên xem lại bản năng đàn ông của mình trước khi nói đến những chuyện khác. Đã yếu sinh lý lại còn thích lý sự!"
Sau 1 thời gian buồn bã vì chuyện tình duyên tan vỡ, tôi gặp được Duyên, cô sinh viên mới ra trường và vào làm ở công ty tôi. Duyên sở hữu nụ cười đẹp, gương mặt hiền lành, phúc hậu. Duyên mới đi làm nên nhiều điều còn chưa biết. Tôi đã nhiệt tình chỉ bảo Duyên trong công việc. Chúng tôi yêu nhau từ lúc nào không hay.
Tôi với cô ấy yêu nhau được 1 năm, cũng đã nghĩ đến chuyện hôn nhân nên tôi đã đưa Duyên về ra mắt gia đình. Bố mẹ tôi thấy Duyên ngoan ngoãn, hiền lành nên cũng rất ưng thuận. Điều đáng nói là Duyên ngoan quá nên rất bảo thủ trong chuyện ấy. Suốt 1 năm qua, tôi với cô ấy vẫn chưa đi quá giới hạn. Tất cả vẫn chỉ dừng lại ở ôm hôn, động chạm. Duyên nói cô ấy muốn chờ đến đêm tân hôn để cô ấy là người đàn bà thực sự của đời tôi.
1 năm qua, tôi vẫn âm thầm đi chữa vấn đề tế nhị của tôi nhưng vẫn chưa có hiệu quả. Bác sỹ bảo tôi phải sống chung với vấn đề này. Tôi không chữa theo Tây y nữa mà chỉ uống thuốc nam và nuôi hy vọng.
Có lần, tôi dò hỏi Duyên rằng nếu tôi có khiếm khuyết hay khuyết điểm gì thì Duyên có chấp nhận và tha thứ cho tôi hay không? Duyên nói: "1 năm yêu anh đủ để em hiểu được những ưu, nhược điểm của anh rồi nên em chấp nhận tất cả." Nghe Duyên nói thế, tôi vừa mừng lại vừa lo.
Lần đó, tôi với Duyên đi chơi ở resort gần nhà. Tôi thuê một phòng đôi, định bụng sẽ ngủ riêng sau rồi lân la "ngủ chung" sau. Nhưng đến đêm khuya, tôi sang giường của Duyên gạ gẫm, đòi hỏi thì cô ấy chống cự ghê lắm nên tôi không dám tiến tới.
Tôi với Duyên dự định sẽ tổ chức đám cưới vào cuối năm nay mà hiện giờ Duyên vẫn chưa hề biết đến "điểm yếu" của tôi. Liệu tôi có nên thú nhận "điểm yếu" của mình trước ngày cưới hay không? Tôi sợ cưới xong rồi, cô ấy phát hiện ra rồi mắng tôi là kẻ lừa đảo.
Đăng nhận xét