Còn gì hơn với người phụ nữ là lấy được người đàn ông mình yêu thương, cũng yêu thương mình và có được tình cảm của gia đình. Nhưng đúng là, ở đời, không ai nắm tay được cả ngày. Tôi đã nghĩ, cuộc đời mình như thế là sung sướng, chỉ là, tôi có một người chồng quá ki bo…
Chồng đi làm lương tháng mấy chục triệu nhưng tiền anh cầm hết. Ít khi anh đưa tiền cho vợ, chỉ việc cần thiết thì mới đưa. Khoản tiền hàng tháng trong kế hoạch chi tiêu, anh không bao giờ đưa thừa một xu. Nếu tôi muốn xin thêm, anh sẽ hỏi lấy tiền làm gì. Và nhất định phải khai báo đúng khoản thì mới được nhận thêm. Nhiều lúc nghĩ cũng buồn nhưng vì không biết nên làm thế nào nên đành chấp nhận. Có nói nhiều thì vợ chồng lại cãi nhau.
Buồn nhất là gần đây, mấy ngày gần Tết, nói với chồng, lương thưởng cao như thế thì biếu bố mẹ vợ 5 triệu, mua biếu bố mẹ cây đào cây quất làm quà đầu xuân nhưng bị chồng từ chối. Mà anh từ chối một cách phũ phàng. Nào là ‘không biếu nhiều thế làm gì? Mà đào quất làm gì cho tốn kém. Có bao nhiêu bố mẹ chả biếu con cháu hết, rồi lại đâu vào đó. Chỉ biếu 1 triệu thôi, còn lại mua thêm ít quà nữa là chuẩn’.
Chuyện đó nói đi nói lại bao nhiêu ngày, cuối cùng không có kết quả, tôi phải chấp nhận cho qua chuyện. (Ảnh minh họa)
Nghe chồng nói vậy, tôi buồn quá. 1 triệu thì làm gì cái Tết này. Ông bà dù ở quê nhưng 1 triệu cũng chẳng mua sắm được gì. Tôi lo lắng bố mẹ không có tiền tiêu tết nên lại giấu giếm biếu bố mẹ thêm vài triệu. Chỉ sợ chồng phát hiện, anh sẽ làm ầm lên thì bố mẹ tôi mất mặt.
Chuyện đó nói đi nói lại bao nhiêu ngày, cuối cùng không có kết quả, tôi phải chấp nhận cho qua chuyện. Nhưng về phần chồng tôi, hôm Tết, anh làm một phen khiến tôi mất mặt. Về nhà, tôi hí hửng chuẩn bị một xấp tiền mừng tuổi. Riêng bố mẹ, tôi nghĩ, đã biếu bố mẹ ít tiền như vậy thì bây giờ phải mừng tuổi to một chút. Ít nhất cũng phải 500 nghìn hay 1 triệu. Thế mà, vừa về nhà, tôi chưa kịp rút tiền ra lì xì bố mẹ thì anh đã nhanh tay đưa lì xì cho bà. Nhưng xấu hổ thay, chồng rút ra một xấp tiền cả 500 nghìn, cả tiền 200 và 100 nhưng lại lấy đúng tờ 50 nghìn đưa cho bố mẹ. Anh hớn hở ‘con mừng tuổi ông bà, mong ông bà giữ sức khỏe’.
Tôi cảm thấy ái ngại vì tiền mừng tuổi của chồng dành cho mẹ vợ. Tại sao anh lại có thể mừng tuổi bố mẹ có 50 nghìn trong khi có cả xấp tiền to hơn. Đau lòng hơn là, Tết anh biếu bố mẹ được có 1 triệu thì ăn thua gì…
Chồng ki bo, tôi biết nhưng không ngờ anh lại đến mức ấy. Có vài đồng tiền mừng tuổi, cả năm mới có một lần mà anh lại tính toán chi li như thế khiến tôi vô cùng buồn. (Ảnh minh họa)
Tôi và chồng cãi nhau to vì chuyện đó nhưng tôi chẳng muốn nói nhiều, chỉ thấy lòng buồn vô hạn vì bố mẹ mình không được tôn trọng. Nếu như anh cũng lì xì bố mẹ anh như thế thì đã đành. Đằng này, bố mẹ anh mỗi người được 1 triệu tiền lì xì. Các con của sếp anh cũng được tậm 500 nghìn, thế mà bố mẹ tôi thì…? Các cháu tôi, anh còn lì xì mỗi người có 20 nghìn. Nghĩ mà chua chát…
Chồng ki bo, tôi biết nhưng không ngờ anh lại đến mức ấy. Có vài đồng tiền mừng tuổi, cả năm mới có một lần mà anh lại tính toán chi li như thế khiến tôi vô cùng buồn. Nghĩ cho cùng, con cái là con cái chung, bố mẹ cũng là bố mẹ chung. Bố mẹ anh cũng như bố mẹ tôi. Nếu anh tính toán với bố mẹ tôi mà coi trọng bố mẹ anh thì anh đâu phải người con tốt? Anh như vậy là không tôn trọng vợ mình, không yêu thương vợ mình. Tôi buồn lắm.
Cuộc hôn nhân như thế này không biết có bền vững được không? Anh không cho tôi cơ hội được ở bên cạnh anh, không chịu sửa chữa tính cách của mình thì không thể biết, tôi và anh cuối cùng sẽ đi đến đâu. Tôi mệt mỏi quá rồi…
Đăng nhận xét