Tôi có cô em chồng rất nhiệt tình, thương anh chị em nhưng cả nhà thì vô cùng sợ cô ấy. Hồi gả được ẻm đi, mẹ chồng tôi mừng lắm. Trước đêm đưa dâu về nhà, gia đình làm cái lễ nhỏ để họ hàng đến chúc mừng cô em. Tôi đi dự mấy đám của bạn bè và thậm chí là của tôi, mẹ ruột bao giờ cũng thương con đi lấy chồng mà khóc sướt mướt. Riêng mẹ chồng tôi thì ngồi cười tít cả mắt. Sau này tôi cũng có lần hỏi mẹ chồng:
Sao hôm mẹ tiễn cô út lại cười tươi thế?
Mẹ chồng nghĩ đến cảnh ngày ấy rồi lại cười hềnh hệch:
Gả được nó đi mẹ mừng quá nên cứ cười suốt. Sau này có người khác chịu nỗi khổ thay mẹ rồi.
Số là em chồng tôi vận khí rất đen. Đụng cái gì là hư cái ấy. Tay chân thì nhanh hơn mồm miệng, chưa nghe xong thì đã làm xong. Hai mươi mấy tuổi mà mẹ chồng cứ phải nhắc nhở về mấy vụ “đụng niêu đổ chậu” của cô ấy.
Người ta kiêng mấy ngày ấy không động chổi sợ mất hết lộc mà cô ấy chẳng ý tứ gì cả. (Ảnh minh họa)
Lúc tôi về làm dâu, thì cô út được cơ quan cử đi học. Một thời gian xa nhà nên tôi cũng không biết tính nết cô ấy thế nào. Rồi về sống cùng nhau được vài tháng, mọi việc lớn nhỏ trong nhà đều có mẹ chồng và tôi làm, phần cũng thương cô ấy thân gái mà đi làm xa nên cũng không bắt ép làm việc gì. Nhưng vài lần nhờ cô ấy rửa chén thì cũng vài lần cái chén, cái tô lìa khỏi cuộc đời này. Tôi cũng chẳng để ý vì cũng chỉ vài lần.
Nhưng chuyện dở khóc dở cười nhất là vào dịp Tết. Gia đình chồng cô ấy ở nước ngoài, Tết đến là hai vợ chồng kéo về nhà ba mẹ chồng để cùng ăn Tết sum vầy.
Năm đầu tiên, ngay đêm giao thừa, còn một phút nữa là qua năm mới, chồng tôi còn đang định mở cửa bước ra đi vòng quanh rồi bước vô nhà để xông đất thì cô út ù ù đi vào nhà. Nổi tiếng nhanh nhẩu đoản nên vừa bước qua cổng thì xông thẳng vào nhà luôn. Năm ấy tuổi cô không hợp xông đất. Vận khí cả năm của gia đình cứ lên xuống. Vợ chồng tôi thì chẳng tin mấy chuyện kiêng cữ nhưng mẹ chồng thì luôn miệng “có kiêng có lành” nên vợ chồng tôi cũng dần tin theo. Mẹ chồng tôi ngày ấy không dám chửi mắng vì cả năm gia đình lục đục. Nhưng hễ trong nhà có việc gì lại mang cô út ra rủa thầm. Mà khổ nỗi mẹ chồng góp ý bao nhiêu lần vẫn kiểu vô ý vô tứ như thế.
Cắn răng chịu đựng qua hết một năm thì đến năm kế tiếp cô ấy nghe lời mẹ không về đêm giao thừa. Sáng mùng một, vợ chồng tôi đi chúc Tết về thì thấy mẹ ngồi mặt đỏ ửng, tưởng đâu bà lên máu nhưng hỏi ra thì bà đang nén giận. Ngồi kể lể mới biết cô em chồng thường ngày ham chơi, lười việc nhà, tự dưng mùng một đổi gió đi cầm chổi quét nhà. Người ta kiêng mấy ngày ấy không động chổi sợ mất hết lộc mà cô ấy chẳng ý tứ gì cả.
Cô út tốt tính nhưng lại thường xuyên làm không nên chuyện. (Ảnh minh họa)
Rồi chồng tôi ý nhị căn dặn đừng làm gì cả, cứ nghe lời cả nhà ở yên một chỗ. Nhưng ma xui quỷ khiến thế nào đến lúc mẹ chồng dọn cúng mâm cơm ông bà thì thấy cô nàng xông xáo lên bê chén dĩa. Rồi đi đứng thế nào lại vấp ngã, làm bể hai chén cơm. Cả nhà lo lắng nhìn nhau rồi nhìn mẹ chồng đang đỏ mặt tía tai. Cô út tốt tính nhưng lại thường xuyên làm không nên chuyện.
Chồng cô ấy ở nhà cũng gặp đủ việc như thế. Từ máy giặt bị hư cho đến ống cống bị nghẹt, cả nấu nướng cũng không ra hồn. Chồng cô ấy thương vợ nên ráng làm hết chứ không khéo lại trả con gái về nhà mẹ ruột. Hồi còn con gái sống với cha mẹ cũng suốt ngày bị la mắng vì vận khí xui xẻo ấy. Người nhiệt tình nhưng lại hay làm hư việc. Ngày thường chẳng sao nhưng Tết đến kiêng cữ đủ thứ mà thế này thì biết làm sao?
Lại một năm nữa sắp kết thúc và cái Tết đang cận kề. Mẹ chồng tôi cứ thở ngắn than dài không biết làm sao để cô út đừng gây thêm chuyện. Nếu bảo cô đừng về thì cả nhà lại không vui, mà mẹ tôi mắng chửi là thế nhưng cũng thương con hết mực. Nhưng cái vận đen của cô út cứ ám quanh năm thế này làm tôi cũng lo sợ chứ đừng nói chi mẹ chồng tôi. Các chị, các em nào có kế hay thì giúp gia đình tôi dịp năm mới không? Ai chẳng mong những điều tốt lành nhưng quan trọng vẫn là tình cảm gia đình bền chặt. Trong hòa thì ngoài mới thuận đúng không nào!
Đăng nhận xét