Sau ngày cưới, những tưởng cuộc hôn nhân đầy hạnh phúc và ngọt ngào sẽ mở ra với hai vợ chồng tôi, vậy mà giờ đây, mọi thứ đều đảo lộn. Mới chỉ cưới nhau được vài ngày, vợ tôi đã mang quần áo về bên ngoại ở. Bố mẹ vợ thì điện thoại sang chửi bới tôi.
Bố mẹ nói tôi không ra gì khi lừa con gái của ông bà để rồi giờ đây vừa cưới xong mà cô ấy đã phải khổ thế này. Tôi đau thắt lòng thắt dạ. Càng nghĩ càng thương vợ và hận chính mình. Người đàn bà năm xưa tôi yêu giờ lại trở thành người hủy hoại cuộc sống của tôi theo cách này đây!
3 năm trước, tôi chính thức nói lời chia tay với cô người yêu cũ sau nhiều năm mặn nồng. Đó là quyết định mà tôi phải đấu tranh, phải suy nghĩ quá lâu mới có thể đưa ra. Tình nghĩa bao năm, sự gắn bó khiến tôi không dễ gì mà dứt tình với cô ấy.
Nhưng ngẫm về tương lai, cảm thấy sự đồng hành cùng nhau không thể được nữa nên tôi đành làm như vậy dù mang tiếng ác là kẻ phụ tình.
Ngẫm về tương lai, cảm thấy sự đồng hành cùng nhau không thể được nữa nên tôi đành làm như vậy dù mang tiếng ác là kẻ phụ tình. (Ảnh minh họa)
Chuyện lần ấy tôi không giải thích, không thanh minh với ai bởi phía sau có một câu chuyện khổ tâm vô cùng. Yêu nhau mấy năm, đã bao lần hai đứa định cưới nhưng rồi cứ chuyện nọ, chuyện kia xảy ra nên chưa thành, cho tới khi cô ấy có bầu.
Hôm đó, tôi và cô ấy có hẹn với nhau. Cô ấy muốn nói cho tôi biết về tin có thai, nhưng do tôi bận, lại không hiểu mục đích nên tôi đã không đến đúng hẹn. Có lẽ vì thế mà cô ấy tủi thân, rồi tỏ ra giận dỗi. Vì đi làm về quá mệt mỏi, áp lực, lại không biết dược sự thật nên tôi cũng cáu. Chúng tôi đã cãi nhau một trận nảy lửa.
Tối muộn hôm đó, cô ấy nhắn tin cho tôi nói rằng sẽ khiến tôi phải hối hận cả đời, phải dày vò bản thân... Tôi vì đang nóng giận, lại nghĩ bạn gái quá vô lí khi chỉ vì chuyện tôi đến muộn mà đe dọa đủ đường nên tôi đã cúp điện thoại với câu nói đầy thách thức: "Tùy em, em muốn làm gì thì làm".
Hậu quả của sự việc đó là... bạn gái tôi đi phá thai. Cô ấy dám làm cái điều lạnh lùng, tàn nhẫn ấy chỉ để trả thù, để khiến tôi phải đau khổ tột cùng. Khi cô ấy điện thoại thông báo cho tôi, tôi đã lao đến bệnh viện và không thể nào chịu đựng nổi sự thật ấy.
Hậu quả của sự việc đó là... bạn gái tôi đi phá thai. Cô ấy dám làm cái điều lạnh lùng, tàn nhẫn ấy chỉ để trả thù, để khiến tôi phải đau khổ tột cùng. (Ảnh minh họa)
Những ngày sau đó, hai đứa làm lành, cố học cách tha thứ cho nhau. Nhưng thú thật, trong lòng tôi không thể nào nguôi ngoai được. Tôi không ngờ một cô gái hiền dịu như thế mà lại đang tâm giết chính đứa con ruột của mình. Dù cho tôi sai, tôi vô tâm thì chí ít cô ấy cũng nên cho tôi biết sự tồn tại của con trước khi tự ý làm điều đó một mình.
Khoảng nửa năm sau ngày mất con, tôi quyết định chia tay với cô ấy. Tình cảm thì còn nhưng lòng tôi không tha thứ được. Tôi nghĩ mình khó lòng sống hạnh phúc bên người vợ đã để lại một nỗi hận quá lớn trong tim tôi.
Khi chia tay, cô ấy cay đắng và căm giận tôi lắm. Tôi cũng chỉ biết lặng lẽ cúi đầu xin lỗi. Tôi chấp nhận mọi cái sai về mình vì biết có cố lấy nhau cũng không thể nào hạnh phúc nổi.
2 năm sau đó tôi mới gặp và yêu vợ tôi bây giờ. Khi bắt đầu tôi cũng có kể với cô ấy về chuyện trước kia. Tất nhiên, cái câu chuyện đau lòng ấy thì tôi giấu kín. Tôi chỉ nghĩ đơn giản là vì nó sẽ tạo một vết thương lòng quá lớn cho tất cả chúng tôi.
2 năm sau đó tôi mới gặp và yêu vợ tôi bây giờ. Khi bắt đầu tôi cũng có kể với cô ấy về chuyện trước kia. (Ảnh minh họa)
Những tưởng chuyện cũ đã qua lâu rồi, có ai mà ngờ nó vẫn là thứ ám ảnh cuộc sống của tôi đến tận bây giờ.
Ngày tôi cưới, tôi xác định không mời người cũ. Vợ của tôi là một cô gái còn ít tuổi, chưa từng yêu ai cả. Trước khi lấy tôi, cô ấy mới chỉ thầm thích một cậu bạn học cùng cấp 3.
Vợ tôi là con gái nhà lành, hiền lắm, lại mong manh. Quả thật, so với cô ấy, cái quá khứ của tôi quá gai góc. Gặp gia đình bên vợ tôi lại càng thấy yêu thương cô ấy hơn. Ai ai cũng quý mến tôi, mong tôi mang lại hạnh phúc cho cô ấy.
Ngày cưới, tôi giật mình thon thót khi nhìn thấy người cũ xuất hiện. Tôi vẫn lịch sự ra chào hỏi. Cô ấy nhìn tôi cười, nâng ly rượu chúc mừng rồi còn trách nhẹ: "Sao anh không mời em". Tôi tưởng cô ấy đã gác lại mọi nỗi buồn quá khứ nhưng không, tất cả chỉ nằm trong kế hoạch phá hoại hạnh phúc của tôi mà thôi.
Tối hôm cưới, trong lúc ngồi kiểm tra các phong bì mừng, vợ tôi vô tình cầm được chiếc phong bì từ người cũ. Cô ấy ấn tượng bởi vì nó... quá dày. Vừa bóc ra, vợ tôi háo hức khi thấy cả một xấp tiền, dễ phải lên đến hàng chục triệu. Nhưng chưa dừng lại ở đó, thấy bên trong vẫn còn vài thứ, vợ tôi vội lôi ra.
Từ chiếc phong bì lớn đó rơi ra cả xấp ảnh và tấm thiệp. Tình cũ của tôi đã ghi lên đó những lời trách cứ đầy hận thù về việc năm xưa. Cô ấy còn tường tận kể việc tôi đã khiến cô ấy giận như thế nào để rồi đưa đến quyết định phá thai.
Tồi tệ hơn nữa là, cô ấy còn chụp lại cả những bức ảnh siêu âm, bức ảnh hôm đi bỏ đứa bé... Tất cả như một thước phim, hiện ra trước mắt đầy đầu đớn. Cô ấy chúc chúng tôi hạnh phúc bằng cái cách thâm hiểm ấy.
Vợ tôi vốn là người yếu đuối nên chỉ vừa nhìn thấy mấy bức hình có máu đã lăn ra ngất. Hiện tại, cô ấy đang mang thai được 2 tháng nên nhạy cảm chuyện này vô cùng.
Màn trả thù thâm độc của người cũ khiến vợ tôi tổn thương rất nhiều (Ảnh minh họa)
Vợ tôi mang quần áo về ngoại ngày hôm sau. Bố mẹ vợ tôi giận tím người. Ông bà hận vì đã không tìm hiểu kĩ. Nhà vợ bảo tôi như thế là loại đàn ông không ra gì khi làm người ta có bầu, không quan tâm chăm sóc đã vậy lại còn bỏ người ta.
Giờ tôi có nói cách nào vợ cũng không chịu về. Cô ấy bảo cứ nhìn thấy mặt tôi là lại nghĩ đến câu chuyện ngay tối hôm cưới. Cô ấy muốn lánh mặt tôi một thời gian, đợi ổn định tâm lí, giữ đứa bé trong bụng rồi tính tiếp.
Tôi không trách vợ mình bởi vì tôi hiểu cô ấy khó lòng chấp nhận được việc này dù bây giờ tôi có yêu thương cô ấy nhiều như thế nào đi chăng nữa. Vậy là tôi chỉ biết chờ đợi. Mới cưới vợ được vài ngày, tôi buộc phải bao biện với hàng xóm láng giềng rằng cho vợ về bên ngoại để mẹ tiện chăm sóc.
Còn tôi, ngày ngày về căn phòng cưới, lòng đầy những đớn đau. Tôi không điện thoại cho người cũ, cũng không muốn trách cứ cô ấy. Tôi không muốn chuốc thêm hận thù mà để tất cả cũng nguôi ngoai dần đi.
Đăng nhận xét