Khổ sở vì chồng sĩ diện, đám nào cũng mừng tuổi 100 nghìn

Ngày yêu nhau, rồi lấy nhau về, chồng hay có tính ‘nổ’. Tôi biết anh thích nói quá nên nhưng cũng hiểu, công việc của anh làm kinh doanh, đôi khi phải tâng bốc bản thân một chút thì đối tác mới tin cậy. Cũng biết, anh nói như thế để giữ hình ảnh cho mình chứ không phải anh lừa lọc ai. Đi ra ngoài, nhiều khi thấy chồng ga lăng trả tiền mọi cuộc chơi, tôi cũng xót tiền. Nhiều khi nhắc nhở nhưng anh lại bảo ‘mất vài đồng mà có được mối quan hệ tốt thì đáng là gì em’.

Nghe chồng nói cũng có lý, tôi lại gật đầu đồng ý, bỏ qua. Thôi thì, đám nào ít tiền thì trả, nhiều thì khuyên góp. Dù sao thì bản chất anh rất tốt, cũng chịu khó làm ăn, tu chí kiếm tiền.

Chỉ là, lần này, tôi thực sự cảm thấy bất lực trước cách cư cxử của anh. Anh nói với tôi được thưởng 30 triệu, nhưng thật ra, tôi nhìn vào phong bì của anh, chỉ thấy anh được thưởng 20 triệu thôi. Tại sao anh phải giấu vợ, nói tâng bốc lên thế. Hôm sau, tôi nghe trộm được cuộc điện thoại anh gọi cho bạn thân vay 20 triệu nữa với mục đích ‘tao mang về nhà ngoại ra oai tí, năm mới có một lần’.

Thế mà, hôm rồi, có khách tới nhà chơi mang theo rất nhiều trẻ con. Chồng ở đâu hăm hở ra chào hỏi rồi mời vào nhà. (Ảnh minh họa)

Tôi biết chồng có tính sĩ diện nên chắc vay thêm tiền phòng thân, sợ về nhà ngoại chi tiêu nhiều, rồi lại mừng tuổi cháu chắt. Buồn vì anh không nói cho mình sự thật, nhưng cảm thấy, anh còn biết nghĩ cho gia đình mình. Mỗi gia đình anh biếu 4 triệu ăn Tết. Còn lại, anh sắm đào quất cho bố mẹ. Nhìn thái độ đối xử công bằng của chồng giữa hai bên nội ngoại, tôi cũng thấy mát mặt. Nhưng biết tính chồng nên tôi không quên dặn dò anh phải tiết kiệm, chỗ không thân quen đừng có hoang phí kẻo sau không có tiền, lại phải đi vay mượn thì mệt lắm.

Thế mà, hôm rồi, có khách tới nhà chơi mang theo rất nhiều trẻ con. Chồng ở đâu hăm hở ra chào hỏi rồi mời vào nhà. Là bạn của bố mẹ tôi cả. Anh rút trong túi ra một xấp tiền toàn tờ 100 nghìn rồi mừng tuổi mỗi cháu 1 tờ. Vị chi chỗ đó cũng phải chục tờ, mất cả triệu. Tôi nhìn mà xót ruột. Không phải ruột thịt, cũng chỉ là những đứa trẻ là cháu chắt của bạn bố mà anh mừng to thế thì tí lấy đâu ra tiền mừng? Tôi nhắc chồng nhưng anh xua tay, bảo tôi đừng nói gì.

Một lúc, lại có một đoàn hàng xóm láng giềng tới chúc Tết, chồng cũng rút xấp tiền ấy, lại  mỗi đứa trẻ 100 nghìn và mất tiếp 1 triêu nữa. Xót của quá, tôi giằng lấy tiền bảo chồng dùng tiền lẻ đi thì bị chồng mắng cho một trận té tát. May mà không ai nhìn thấy. Cứ đà này thì tiền đâu ra mà mừng tuổi?

Bực quá, tôi đó về, mới đầu xuân mà vợ chồng cãi nhau một trận to. Tôi điên quá thu hồi hết tiền của chồng, chỉ đưa cho anh xấp tiền 20 nghìn thôi. (Ảnh minh họa)

Hôm sau, đi chơi ở nhà bạn, đến nhà ai cũng thấy chồng mừng 100 nghìn. Chồng bảo, thời đại này ai còn mừng ít nữa, nhìn quê lắm. Tôi thì thấy chẳng quê chút nào. Tiền mừng tuổi đâu quan trọng nhiều ít. Vài chục cũng là tấm lòng. Đâu phải nhiều tiền mới nhiều tình cảm? Thế nhưng, trẻ con hàng xóm nhà bạn sang chơi, chồng cũng sang trọng như thế khiến ai cũng phải ngạc nhiên chứ đừng nói là tôi. Trẻ nhỏ bên ngoài, 10 nghìn, 20 nghìn là được. Chồng lại cứ đòi mừng nhiều như thế, bảo sao tôi không xót của?

Bực quá, tôi đó về, mới đầu xuân mà vợ chồng cãi nhau một trận to. Tôi điên quá thu hồi hết tiền của chồng, chỉ đưa cho anh xấp tiền 20 nghìn thôi. Còn chồng thì nhìn tôi khó chịu. Mặc anh khó chịu, sĩ diện như anh thì ra tết chỉ có cháo mà ăn chứ làm gì có cơm? Ở đời, lịch sự là tốt, sang trọng cũng là tốt nhưng phải tùy đối tượng, tùy hoàn cảnh. Và quan trọng hơn nữa là, mình thuộc hạng nghèo chứ chẳng phải giàu có gì cho cam? Sĩ diện quá có khi lại thành lố, phản tác dụng chứ ai khen ngợi gì?

Chồng sĩ diện như thế khiến tôi cảm thấy rất phản cảm, không biết người ngoài nghĩ sao?