Vợ tôi cao 1m58. Ngày chúng tôi mới lấy nhau, cô ấy chỉ nặng 45kg, dáng người nhỏ nhắn, mặc gì cũng đẹp.
Vậy mà sau khi vợ tôi có bầu và sinh con, cân nặng của cô ấy cứ tăng vùn vụt. Khi con tôi vừa tròn 2 tuổi thì mẹ nó cán mốt 60kg. Trong khi ấy tôi cao gầy, mảnh khảnh. Nhìn vóc dáng nặng nề của vợ, tôi thấy cô ấy chẳng còn chút hấp dẫn nào. Tôi ngại dẫn vợ đi chơi cùng mình vì tôi có cảm giác tôi và vợ như đôi đũa lệch. Giữa vợ chồng tôi không có mâu thuẫn gì nhưng không còn thắm thiết như xưa. Tôi tìm vui trong công việc và game, có khi 2,3 tuần không màng đến vợ.
Khi vợ tôi ý thức được thân hình quá khổ của mình, vợ tôi cai sữa cho con và tuyên bố sẽ giảm cân để lấy lại vóc dáng thời con gái.
Nói làm làm, vợ tôi cày đào trên mạng để đọc về các liệu pháp giảm cân. Cô ấy còn đi hỏi ý kiến chuyên gia, gặp cả huấn luyện viên thể chất. Sau khi đã tham khảo lý thuyết, cô ấy vạch ra kế hoạch giảm cân với liệu trình tập thể hình và ăn kiêng chặt chẽ. Tôi cũng ủng hộ vợ hết mình.
Nhà tôi có bà giúp việc rất đáng tin cậy nên vợ tôi giao hẳn con cho bà chăm sóc để tập trung cho kế hoạch giảm cân. Sáng nào vợ tôi cũng dậy từ 5 giờ 30 để đi tập erobic. Sau đó, cô ấy mới quay về nhà chuẩn bị đồ đạc đi làm. Chiều đi làm về vợ tôi lại tới phòng gym và về nhà khi đã 7 giờ tối. Hàng ngày, vợ tôi chỉ ăn một chút cơm và rau củ. Tôi thấy vợ quyết tâm rất cao.
Tôi có cảm giác tình cảm vợ chồng tôi ngày càng nhạt nhẽo hơn. Tôi quyết định phải làm điều gì để hâm nóng tình yêu đang nguội. (Ảnh minh họa)
Sau 2 tháng thực hiện chế độ tập luyện ăn kiêng, vợ tôi đã giảm được 8kg. Tôi thấy vợ gọn gàng và đẹp hẳn lên. Tôi quan tâm và gần gũi vợ nhiều hơn nhưng cô ấy lại né tránh chồng. Tôi có cảm giác vợ miễn cưỡng đáp lại tình cảm của tôi. Nhiều lúc ở cạnh chồng con mà cô ấy như người mất hồn, cứ ngồi thẫn thờ suy nghĩ.
Khi vợ tôi đã giảm được 10kg, chính tôi là người đề nghị: “Em dừng kế hoạch giảm cân đi. Anh thấy cân nặng của em như vậy là chuẩn quá rồi. Em nên dành thời gian cho con. Để thằng bé với bà giúp việc suốt ngày cũng tội”. Nhưng vợ tôi không nghe. Cô ấy nói: “Em đi tập gym cho khỏe. Con xa mẹ thêm một vài tiếng cũng chẳng sao. Anh thương con thì chịu khó về sớm chơi với nó”.
Tôi có cảm giác tình cảm vợ chồng tôi ngày càng nhạt nhẽo hơn. Tôi quyết định phải làm điều gì để hâm nóng tình yêu đang nguội.
Hôm ấy, tôi mua 1 bó hồng, đứng chờ vợ ở cổng trung tâm thể dục thẩm mỹ. Tôi muốn vợ bất ngờ. Tôi sẽ tặng hoa và đưa vợ đi ăn để kỷ niệm 3 năm chung sống. Nhưng rồi chính tôi mới bị bất ngờ. Đứng dưới gốc cây, tôi thấy vợ mình đi ra từ phòng tập cùng một người đàn ông lạ mặt. Thi thoảng tay người đàn ông ấy áp vào lưng vợ tôi. Người ấy lau mồ hôi, đội mũ bảo hiểm cho vợ tôi. Nhìn ánh mắt họ nhìn nhau, tôi biết mối quan hệ ấy không đơn thuần là bạn. Tôi thấy tim mình tan nát, tôi ném bó hoa đi và lặng lẽ ra về.
Tối hôm ấy, tôi nói về những điều đã nhìn thấy và yêu cầu vợ giải thích rõ ràng. Vợ tôi bật khóc. Cô ấy thú nhận đã quen người đàn ông kia trong thời gian thực hiện kế hoạch giảm cân. Vì lâu lắm rồi tôi chẳng quan tâm đến tâm tư cô ấy nên cô ấy rất vui khi được nói chuyện cùng anh ta. Lâu dần, giữa họ nảy sinh tình cảm ngoài ý muốn. Họ yêu nhau nhưng chỉ dừng lại ở những cuộc cà phê, những cái nắm tay và chưa bao giờ đi quá giới hạn. Anh ta cũng đã có gia đình. Vợ tôi cũng nói thêm rằng cô ấy đang cảm thấy tội lỗi, căng thẳng và bế tắc. Cô ấy nói tôi quyết định thế nào cô ấy cũng nghe theo. Cô ấy đã nói tất cả với tôi vì việc nói dối tôi bấy lâu khiến cô ấy vô cùng mệt mỏi.
Nghe vợ trình bày xong, tôi lặng lẽ ra ngoài phòng khách ngủ. Tôi nói cần có thêm thời gian để suy nghĩ. Thực tế, tôi không biết giải quyết chuyện này thế nào cho phải. Tôi rất mong mọi người cho tôi một lời khuyên.
Đăng nhận xét