Vậy là cuối cùng chúng tôi cũng kết thúc cuộc tình gần 7 năm. Tôi không mộng mơ mọi mối tình dài lâu rồi sẽ đi đến đích. Nhưng tôi ước, giá mà… tôi và anh chia tay trong một tình cảnh khác thì có lẽ tôi sẽ đỡ đớn đau và phải chịu nhiều ấm ức như thế này. Nhưng sau tất cả, tôi vẫn chọn cách ra đi dù thiên hạ chửi tôi chẳng ra gì.
Chúng tôi bên nhau không phải thời gian ít ỏi. Gần như cả thanh xuân của tôi là dành cho anh. Điều tôi trân trọng nahats ở anh chính là anh chung thủy, yêu thương tôi thật lòng. Ngần ấy thời gian chưa bao giờ hai đứa có sự xuất hiện của người thứ 3. Cả hai đứa luôn động viên nhau cố gắng trong cuộc sống.
Giá mà… tôi và anh chia tay trong một tình cảnh khác thì có lẽ tôi sẽ đỡ đớn đau và phải chịu nhiều ấm ức như thế này. (Ảnh minh họa)
Lẽ ra, chúng tôi phải cưới nhau, cưới lâu rồi mới đúng. Tôi cũng đã gần 30 tuổi, đâu còn trẻ trung gì nữa. Nhưng lí do của việc đến giờ chúng tôi vẫn không về chung một nhà chính là vì anh chưa muốn. Anh còn mê mải tập trung cho sự nghiệp, còn muốn phấn đấu, làm giàu…
Vì tình yêu, tôi cãi lời bố mẹ để chờ đợi anh, bỏ mặc bao cơ hội và bao người đàn ông đến với mình. Mẹ tôi buồn lắm. Mẹ thương con gái mãi vẫn chưa ổn định chuyện chồng con, trong khi bạn bè đồng trang lứa con bế con bồng hết cả rồi. Nhưng tôi biết làm gì hơn được nữa khi mà người đàn ông tôi yêu vẫn chưa sẵn sàng. Và vì tôi quá yêu anh nên ngoài chờ đợi tôi chẳng thể thay đổi được gì.
Công việc kinh doanh của anh dần đi vào ổn định. Anh có của ăn, của để. Anh đề nghị cưới, tôi mừng lắm. Nhưng anh bảo đợi nốt phi vụ này rồi sẽ chính thức dành thời gian cho vợ con, gia đình… Khi nghe anh nói về kế hoạch kinh doanh, tôi thấy nó quá mạo hiểm và liều lĩnh. Tôi khuyên anh nên tính toán kĩ lại, nhưng anh bảo tôi là… đàn bà, biết gì!
Vì tình yêu, tôi cãi lời bố mẹ để chờ đợi anh, bỏ mặc bao cơ hội và bao người đàn ông đến với mình. (Ảnh minh họa)
Chỉ hơn 2 tháng sau, anh bị lừa, toàn bộ tiền bạc, vốn liếng của anh mất sạch. Cửa hàng của anh cũng bị thu hồi. Tôi thực sự không hiểu anh đã làm những gì để rồi bị khánh kiệt như thế. Tôi tìm đến anh, động viên. Anh suy sụp hoàn toàn nhưng… anh không níu giữ tôi. Anh bảo anh còn phải phục thù, còn phải gây dựng lại cơ nghiệp, trả nợ rồi làm giàu. Và tôi biết… tôi không có cơ hội để chờ đợi anh thêm nữa.
Tôi đã cho anh nhiều cơ hội và đã chờ anh quá lâu. Tôi biết sự việc xảy ra như thế này không phải lỗi của anh nhưng anh chưa từng nghĩ cho tôi. Tôi quyết định dừng lại, tìm cho mình một bến đỗ khác. Người đàn ông đến sau ngỏ lời muốn cưới tôi. Chúng tôi tìm hiểu nhau trong vài tháng và tôi quyết định đồng ý.
Người đàn ông đến sau ngỏ lời muốn cưới tôi. Chúng tôi tìm hiểu nhau trong vài tháng và tôi quyết định đồng ý. (Ảnh minh họa)
Ngày tôi ăn hỏi, bao người đi qua đi lại chửi đổng. Họ bảo tôi là loại hám giàu, thấy bạn trai sa cơ lỡ vận thì bỏ đi lấy chồng khác. Tôi nuốt nước mắt vào trong. Tôi chẳng có lời nào để giải thích. Tôi quá mệt mỏi khi phải chờ đợi anh, thanh xuân của tôi đang rời xa dần. Và tình cảnh của anh bây giờ, sẽ không biết tôi còn phải chờ bao lâu nữa.
Tôi đành đắc tội với anh. Chỉ mong bản thân mình hạnh phúc để bớt một gánh nặng cho anh mà thôi.
Đăng nhận xét