Thương là một cô gái xinh đẹp luôn có các chàng trai vây quanh, nhưng cô lại lấy chồng khá sớm ở độ tuổi hai mươi hai. Suốt mười năm sống trong hạnh phúc, bỗng một ngày thương bị Hiệp - một người đàn ông xuất hiện trong bữa tiệc cưới của bạn cô, theo đuổi cô một cách cuồng nhiệt. Cùng lúc đó, Thương nhận được tin chồng mình ngoại tình với cô em họ. Thương sụp đổ và đã định đến với Hiệp trong một đêm say. Trong chuyện này, ai sẽ là kẻ ngoại tình? Đón đọc truyện dài kỳ: Lừa vợ ngoại tình vào lúc 19h00 từ ngày 26/10 tại mục Eva Yêu. |
Thương nắm chặt hai bàn tay lại, nhưng cô vẫn cố kìm nén. Cô phải nhẹ nhàng với anh, bởi vì anh chưa bao giờ nổi giận với cô cả.
- Anh đang nói gì vậy?
"Sao em không đánh anh?" Chính chỉ hỏi có vậy, anh đang chờ đợi cô sẽ đánh anh, tát anh, chửi mắng anh. Cô ấy nóng tính như vậy có thể kìm nén được đến bao giờ? Thương bật ra một tiếng thở mạnh, câu hỏi của anh cô có nên trả lời?! Đó giống như là một sự thừa nhận nữa, và anh chẳng có gì muốn biện hộ.
- Anh yêu Diệu thật ư?
- Anh không yêu Diệu.
- Tại sao anh lại ngoại tình với nó, hai người đã ngủ với nhau rồi đúng không? Những khi em không có nhà ấy, hai người…
- Em tự hỏi mình đi. Những khi em vắng nhà, em thực sự đã đi đâu?
Câu chuyện giống như một quả bóng, cứ người này cướp rồi đến người kia cướp. Ai cũng muốn có câu trả lời từ đối phương. Thương đáp:
- Mọi điều em đều kể với anh, anh không nhớ sao?
- Giả dối!
- Tại sao lại là giả dối?
- Cô ngủ với người khác, chính cô mới là người lừa dối tôi.
Thương nắm chặt hai bàn tay lại, nhưng cô vẫn cố kìm nén. Cô phải nhẹ nhàng với anh, bởi vì anh chưa bao giờ nổi giận với cô cả. (Ảnh minh họa)
Lần này thì Thương đã phải tát chồng mình. Tại sao mọi chuyện lại bị xoay chiều thế này? Anh ta đổi trắng thay đen không hề ngượng ngùng. Tại sao kẻ ngoại tình là anh, mà cuối cùng lại chuyển sang cô?
- Cô đừng tưởng tôi không biết cô có những cuộc hẹn gặp mặt khách hàng vào buổi tối, cô đã cùng một người vào khách sạn để lấy mối làm ăn. Bởi vì sự kiện đó được rót đầu tư quá lớn, cô vì muốn thuyết phục nên đã chấp nhận ngủ cùng ông ta.
Thương hốt hoảng, cô lắc đầu. Không, cô chưa bao giờ phải ngủ với đối tác. Cho dù cô có dùng sắc đẹp của mình để quyến rũ họ thật đi chăng nữa thì cô tuyệt đối cũng sẽ không ngủ với họ. Nhưng tại sao anh lại phải bịa ra câu chuyện này? Chẳng lẽ là Diệu bịa hộ anh sao? Anh vốn thật thà, hiền lành, làm sao có thể nghĩ ra một câu chuyện khủng khiếp đến như vậy?
"Anh bị nó mê hoặc rồi!" Thương lắc đầu. Cô nhìn chồng mình bằng một đôi mắt lạ lẫm. "Anh đã thật sự bị nó bỏ bùa."
Chính đứng dậy, anh không muốn nói gì với cô nữa. Thương kéo tay anh lại, nhưng cô lại không biết nói gì với anh. Có nói ra được cũng chỉ là những sự tức giận.
- Hãy tự hỏi mình bao nhiêu năm qua cô đã qua lại với bao nhiêu người đàn ông? Tôi luôn cảm thấy ghen tuông nhưng cô không hề để ý. Cô khiến tôi tổn thương hết lần này đến lần khác. Còn nữa, cô chỉ được cái xinh đẹp, nhưng chuyện đó cô không thoả mãn được tôi. Hằng ngày cô đi làm về muộn, rồi lại mệt mỏi đi ngủ… Cô nghĩ tôi là thằng yếu sinh lý ư?
Thương lắc đầu, cô nói đầy giễu cợt:
- Em lại không ngờ anh là kẻ ham muốn đến thế.
Chính phẩy tay, trên khuôn mặt hiền lành ấy lần đầu tiên hiện lên một vẻ tà ác:
- Chứ không thì sao tôi phải lấy cô? Cô nên nhớ cô chỉ xinh đẹp thôi, chứ không có gì nữa cả. Đàn ông si mê cô vì vậy chứ chẳng phải con người cô đâu.
"Anh đứng lại đó!" Thương nuốt mọi lời đối đáp tàn nhẫn vào trong cổ họng, cô cảm thấy không cần thiết phải nói ra những lời như thế. Cô chỉ nên nhẹ nhàng với anh. "Hãy suy nghĩ thật kỹ về chuyện này, em sẵn sàng ly hôn nếu như anh không còn yêu nữa, nhưng xin anh đừng có lừa dối em."
Chính cười nhạt, anh ngồi lại xuống ghế, tỏ ra bất cần:
- Tôi chẳng quan tâm lắm! Chuyện đã đến nước này tôi chỉ có thể nói rằng tôi đồng ý ly hôn.
Thương nuốt nước mắt vào trong, nhưng không đặng. Một giọt nước mắt rơi xuống. Cô quay đi, nói vội vàng:
- Chẳng quan tâm? Anh giống như một người khác vậy. Em hy vọng ngay cả lúc chúng ta không còn tình nghĩa, thì vẫn có thể được gặp lại người em đã yêu. Xin hãy để qua đêm nay rồi hãy quyết định mọi chuyện.
"Chẳng quan tâm? Anh giống như một người khác vậy. Em hy vọng ngay cả lúc chúng ta không còn tình nghĩa, thì vẫn có thể được gặp lại người em đã yêu." (Ảnh minh họa)
Thương bỏ vào phòng ngủ, Chính nhìn theo cô. Anh ngửa cổ nhìn trần nhà. Tiếng chuông điện thoại đâu đó vang lên, đó là chuông báo giờ nấu cơm. Bình thường vợ anh về nhà hơi muộn nên cả nhà cũng phải ăn muộn theo. Cô ấy chưa bao giờ ý thức được chuyện đó, bởi vì cô luôn được nuông chiều từ bé. Mọi thứ cô có cô chưa bao giờ phải cố gắng để đạt được. Cô khác với anh và Diệu ở chỗ chỉ cần liếc mắt cũng có thể có chỗ đứng cho mình. Người ta nói anh không hợp với cô, nhưng hợp hay không đâu cần đến họ phán xét. Bởi anh muốn là được. Anh cũng khác cô ở chỗ mọi thứ anh muốn, anh sẽ âm thầm để đạt rồi bất ngờ phản công khiến họ không kịp trở tay.
Huy từ trong phòng hé cửa ra, nó biết bố mẹ vừa cãi nhau, nước mắt giàn giụa khuôn mặt. Nhưng nó không sà vào lòng anh như mọi khi, nó chỉ đứng nhìn như thế rồi khẽ khàng đóng cửa lại.
Chính cười một mình trong không gian im lặng, mọi chuyện diễn ra đúng như những gì anh tính toán. Tất cả đều có một tâm lý và phản ứng chung, anh nắm bắt được họ, và họ dễ dàng đau khổ.
Còn nữa...
>> XEM THÊM: Lừa vợ ngoại tình (Phần 4)
Rốt cuộc thì Chính đang toan tính điều gì? Tại sao anh lại nói mình không yêu Diệu nhưng vẫn thừa nhận rằng bản thân ngoại tình và trách cứ Thương? Hay trong chuyện này Thương mới chính là người ngoại tình theo như lời Chính nói? Đón đọc Phần 6 truyện dài kỳ: Lừa vợ ngoại tình vào 19h00 ngày 31/10 tại mụcEva Yêu. |
Đăng nhận xét