Bé Nghé, con trai anh Long nay tròn 1 tuổi.
Anh Long (Hà Nội) chia sẻ, cuốn sách ảnh này như một món quà ý nghĩa anh muốn dành tặng vợ và cậu con trai hơn một tuổi. Bộ ảnh được lắp ghép trong vòng hai tuần nhưng để có những bức ảnh vô giá ấy anh phải mất gần hai năm. Cuốn sách như một câu chuyện kể về hành trình từ khi bố mẹ quen biết, yêu nhau đến khi vợ anh có bầu và sinh con.
Mỗi trang đều chứa đựng tâm tư, kỉ niệm và cả tình yêu anh dành trọn cho những người thân yêu nhất của mình.
Chuyện tình yêu của hai vợ chồng cũng được anh Long đưa vào cuốn sách nhật kí.
“Mình không đưa con đi tiệm để chụp ảnh một cách gượng gạo, cứng nhắc. Bản thân yêu thích nhiếp ảnh nên muốn tự tay chụp những bức ảnh đẹp nhất về đời thường của vợ và con. Hy vọng sau này lớn lên, con có thể hình dung được về tuổi thơ mình ra sao? Hồi nhỏ nhìn mình như thế nào? Trên hết, vợ chồng mình có thể giữ kỉ niệm của gia đình theo 1 cách riêng và đặc biệt nhất”, anh cho biết.
Trích 1 phần nội dung trong cuốn sách ảnh anh viết:
Vào một ngày không nắng cũng không mưa bố mẹ gặp nhau. Bố thủ thỉ vào tai mẹ: “Bố chụp ảnh rất pờ rồ” thế là mẹ chạy theo bố lun…hiii. Về sau mẹ mới bảo mẹ nghe nhầm tưởng bố “chụp ảnh ở bờ Hồ”, sợ bố ế vợ lên yêu bố.
Ba năm là quãng thời gian bố mẹ yêu nhau, vui có, giận có. Có những lúc mẹ dỗi bố không thèm chơi với bố nhưng dù có như thế nào thì bố vẫn tâm niệm rằng “Cả đời này bố sẽ là người che chở, bảo vệ cho mẹ”.
Và rồi ngày này cũng đến con ạ… hì hì. Bố mẹ về chung một nhà.
Vào một buổi sáng đẹp trời, mẹ gọi điện nói với bố: “Mẹ 2 vạch”. Bố ú ớ, tim đập loạn cảm giác khác lạ so với ngày đầu tiên gặp mẹ.
“Mẹ 2 vạch”. Bố ú ớ, tim đập loạn cảm giác khác lạ so với ngày đầu tiên gặp mẹ.
Ôi! bố được làm bố rồi con ạ. hiii. Vậy là cả nhà mình sắp có thêm một thành viên mới. Ông bà nội ngoại ai cũng vui và mong ngóng con từng ngày.
Một tuần sau khi biết có sự hiện diện của con trên đời này thì ngày hôm nay bố đưa mẹ đi khám thai. Cả bố và mẹ đều hào hứng vì sắp được nhìn thấy con yêu. Ôi chao! Con mới bé bỏng làm sao. Bác sĩ bảo con hiện giờ chỉ bé bằng cái đầu tăm và rất khỏe mạnh. Nhưng không sao, rồi con sẽ lớn dần thôi mà, hì hì.
Ba tháng thai kỳ đầu cũng qua con ạ. Bác sĩ nói con rất khỏe mạnh. Cả nhà ai nấy đều vui mừng. Mẹ con bị ốm nghén nặng, hễ ăn vào là nôn. Lúc này món khoái khẩu của mẹ là sấu, chanh… cứ cái gì chua là mẹ ăn tuốt. hiuhiu.
Lúc này con được 31 tuần, bác sĩ bảo zai hịn nhé... hiii. Đối với bố mẹ trai gái không quan trọng, có con là điều hạnh phúc nhất đối với bố mẹ. Bố mẹ quyết định gọi con là “Nghé” nhé!
Bố mẹ quyết định gọi con là “Nghé” nhé!
Ngày cả nhà mong chờ cũng đã đến. Bố đưa mẹ đi nhập viện để chuẩn bị thủ tục sinh con. Con biết không lúc này nhìn mẹ như “một cái xe lu”. Hii. Bác sỹ cầm kết quả xét nghiệm bảo mẹ phải sinh mổ vì mẹ con có hiện tượng “tiền sản giật”, sinh thường sẽ nguy hiểm cho mẹ và con. Họ lên lịch mổ vào buổi sáng ngày hôm sau.
7h10’ cô y tá gọi tên bố ra nhận con. Mẹ khỏe, con trai 3kg45 nhé!
Con biết không cảm giác lúc ấy bố như vỡ òa. Ẵm con trên tay mà bố còn run vì sợ làm rơi con.
- Eva.vn
”Và buổi sáng định mệnh ấy cũng đã đến. Bố và bà nội, bà ngoại cả bác con nữa, ngồi ngoài chờ đợi lo lắng cho 2 mẹ con không biết tình hình thế nào. 7h10’ cô y tá gọi tên bố ra nhận con. Mẹ khỏe, con trai 3kg45 nhé! (Cô y tá nói). Con biết không cảm giác lúc ấy bố như vỡ òa. Ẵm con trên tay mà bố còn run vì sợ làm rơi con.
Vậy là con đã tròn một tháng tuổi, con tăng thêm 1kg. Ai vào chơi cũng đều khen con hay cười lại còn đẹp trai. Cái đấy thì bố biết vì con đẹp trai giống bố mà, đúng không? hii
Mỗi ngày trôi qua là con một khác. Con biết nhiều hơn, lắm lúc cả nhà còn không đuổi kịp con. Lúc này con đã ngồi vững và bò nhoay nhoáy. hii. Và trò con thích nhất là phun mưa và ê a. Bố có thể ngồi cả ngày ê a với con mà không chán. (Nghé 7m13d).
Ai vào chơi cũng đều khen con hay cười lại còn đẹp trai. Cái đấy thì bố biết vì con đẹp trai giống bố mà, đúng không?
Những bước đi chập chững đầu đời của con. Con ngã nhưng con không từ bỏ, con tự đứng và tiếp tục đi. Bố tự hào lắm, con của bố ạ.
Chỉ trong vài ngày con đã đi thành thạo rồi, không cần bố mẹ, ông bà dìu dắt con nữa. Con tự tin đi bằng đôi chân của mình. (Nghé 11m20d)
Con biết không từ ngày có con, cả nhà trở lên bận rộn và náo nhiệt hẳn. Ông bà trẻ hẳn ra đến vài chục tuổi ý chứ. À không! Mà phải nói cả nhà mình lại được làm trẻ con. Mỗi hành động cử chỉ của con cả nhà mình đều bắt chước và vỗ tay hoan hô. Từ đầu tiên con nói không phải là “bà” hay “mẹ” mà là “ăn cơm”. Chắc tại con mau đói lên đòi ăn í mà.
Vài năm nữa bố sẽ dạy con chơi những trò chơi mà bố ngày xưa hay chơi: chơi khăng, chơi con quay, bắn bi….
Bố sẽ dạy con làm thế nào để thắng chúng nó mà ngày xưa bố chơi toàn thua. Còn nhiều lắm, nhiều lắm con ạ. Còn khi con lớn hơn một chút nữa, bố sẽ dạy con trở thành một người đàn ông tốt và biết yêu thương mọi người.
Điều cuối cùng, bố phải cảm ơn mẹ nhiều (vợ bố) đã sinh ra con. Cho bố biết cảm giác được làm bố là như thế nào và làm bố không hề đơn giản như bố đã từng nghĩ. Mẹ và con là nguồn động lực lớn để bố thay đổi và phấn đấu. Gia đình mình sẽ mãi hạnh phúc như này con nhé!!! To be continue…
Con biết không từ ngày có con, cả nhà trở lên bận rộn và náo nhiệt hẳn. ông bà trẻ hẳn ra đến vài chục tuổi ý chứ.
À không! Mà phải nói cả nhà mình lại được làm trẻ con. Mỗi hành động cử chỉ của con cả nhà mình đều bắt chước và vỗ tay hoan hô.
Những bước đi chập chững đầu đời của con. Con ngã nhưng con không từ bỏ, con tự đứng và tiếp tục đi. Bố tự hào lắm, con của bố ạ.
Cho bố biết cảm giác được làm bố là như thế nào và làm bố không hề đơn giản như bố đã từng nghĩ.
Đăng nhận xét