Em đã từng tự nhủ với mình, sau này, chỉ cần anh ngoại tình, em sẽ không bao giờ tha thứ, thậm chí là bỏ anh ngay lập tức. Em không thể chấp nhận những người đàn ông có vợ còn đi ngoại tình. Họ còn luôn miệng nói yêu vợ, thương con. Vậy thử hỏi, tình yêu của họ để ở chỗ nào? Yêu vợ thương con mà không hết lòng với vợ, với con, đi với người đàn bà khác, ăn nằm với người ta mà vẫn có thể yêu vợ được hay sao? Những kẻ hai lòng như vậy, em quyết không bao giờ tha thứ.
Nhưng, cho đến ngày em biết được anh ngoại tình, dù sốc vô cùng, dù hận bản thân, hận chồng, em lại không thể nào rũ bỏ được anh ngay. Vì lúc đó, em đã có con, đứa con gái bé bỏng tội nghiệp ngày ngày quấn lấy bố của con. Em không kìm được lòng nhìn lúc anh và con hạnh phúc, vui vẻ bên nhau. Tại sao đàn ông các anh lại ích kỉ như vậy? Người đàn bà như em có tội gì? Em đã làm vợ anh mấy năm nay, trọn nghĩa vẹn tình, hết lòng vì chồng. Ngay đến một người đàn ông đẹp em cũng không dám nhìn. Ngay tới chuyến du lịch yêu thích, em cũng tự hủy vì không nỡ bỏ con ở nhà đi chơi. Ngay cả khi em thích bộ đồ đẹp, cũng lại nghĩ, tiết kiệm tiền lo cho con.
Em hận anh, hận vô cùng. Nhưng, hơn 2 năm trời, em vất vả vì anh, chăm sóc cha con anh, nhưng anh lại phụ tình em. (Ảnh minh họa)
Vậy mà anh chưa từng nghĩ cho em. Em giận bản thân mình, càng giận anh nhiều hơn. Giá như anh hiểu những điều mà em chịu đựng, anh đã không bao giờ làm như thế. Một gia đình hạnh phúc, vợ đẹp, con ngoan thế này, anh còn đòi hỏi gì nữa?
Em đã tìm mọi cách để gặp người đàn bà đó, mang tới cho cô ta những lời cay nghiệt, giáo huấn cô ta không nên đi cướp chồng của người khác. Em đã làm rất nhiều điều để hi vọng, anh có thể quay về bên mẹ con em mà không ngoại tình, lăng nhăng như thế, thậm chí còn nghĩ ra những màn đánh ghen để loại trừ người đàn bà kia. Nhưng, hết người này, lại đến người khác. Anh không chỉ ngoại tình với một người mà có nhiều người để anh vui vẻ, phản bội vợ con.
Em hận anh, hận vô cùng. Nhưng, hơn 2 năm trời, em vất vả vì anh, chăm sóc cha con anh, nhưng anh lại phụ tình em. Em không còn sức lực để cứ chạy theo anh, tìm xem anh lăng nhăng với người nào, ngoại tình với ai. Em cũng kiệt quệ sức lực, không còn tâm trí nào để đi đánh ghen với người ta nữa.
Em sẽ chấp nhận và bỏ qua, coi như đó là phút nông nổi nhất thời, ham vui của người đàn ông hư hỏng. (Ảnh minh họa)
Em còn có con, còn phải chăm sóc con, lo cho con ăn học. Em mệt mỏi, chán nản với chuyện đánh ghen, giành giật chồng lắm rồi. Anh vốn là của mẹ con em, là chồng em hợp pháp, sao em cứ phải vất vả đi tranh giành với ai? Nếu anh thích ngoại tình, thích lăng nhăng như thế, hãy cứ làm vậy đi. Mẹ con em mệt rồi! Ngoại tình cho đến khi nào anh chán, anh thấy mỏi gối, ngại bước, ngại đi, hãy quay về ở bên cạnh mẹ con em, và đừng làm khổ em thêm nữa.
Em sẽ chấp nhận và bỏ qua, coi như đó là phút nông nổi nhất thời, ham vui của người đàn ông hư hỏng. Và sẽ chấp nhận con người hiện tại, nếu như anh thực sự hồi tâm chuyển ý. Còn không, nếu anh đã chán mẹ con em tới mức, muốn bỏ gia đình này, em cũng chấp nhận. Chúng ta chia tay nhau…
Đăng nhận xét