LTS: Suốt 12 năm qua, ThS. Nguyễn Thị Nga, Giám đốc Trung tâm Phân tích ADN và Công nghệ di truyền từng chứng kiến nhiều câu chuyện của khách hàng tìm đến trung tâm làm xét nghiệm. Chuyện buồn có mà vui cũng có, mỗi câu chuyện đều gắn liền với mỗi gia đình, mỗi phận đời. Đối với bà Nga, mỗi hoàn cảnh tìm đến TT xét nghiệm không ai giống ai nhưng đều để lại trong lòng bà những cung bậc cảm xúc khó tả. Trong loạt bài "Bi hài sau phòng xét nghiệm ADN", chúng tôi chia sẻ cùng độc giả những câu chuyện buồn vui của những người từng đi xét nghiệm ADN qua lời kể của bà Nga. |
Ths.Nguyễn Thị Nga, Giám đốc Trung tâm xét nghiệm ADN và Công nghệ di truyền kể cho chúng tôi nghe trường hợp ông T., một đại gia ở Hà Nội vì thèm khát con trai đã mang cuốn rốn của đứa bé do cô bồ sinh ra đến trung tâm xét nghiệm xem nó có phải con mình không.
Ông Tùng vẫn cho rằng, Trung tâm xét nghiệm ADN và Công nghệ di truyền đã nhầm. (Ảnh minh họa)
Khi nhận kết quả xét nghiệm, ông T. chưa kịp vui mừng vì kết quả khẳng định đứa bé là con ông thì đã giận đùng đùng vì phiếu xét nghiệm ghi giới tính bé là nữ. Ông cho rằng, trung tâm đã nhầm mẫu xét nghiệm của bé gái nào đó với con trai ông. Lúc này, bà Nga khuyên ông T. bình tĩnh bởi nếu nhầm mẫu thì làm sao ông và bé gái kia lại có cùng huyết thống được.
Suy tư một lúc, ông T. hiểu ra ngay vấn đề.
“Thảo nào, mỗi lần tôi sờ tay vào tã của đứa bé là bị cô ta gạt tay ra ngay. Chỉ khổ cái tội them khát con trai. Tôi không có con trai nên khi tôi được cô ta báo là đã sinh con trai cho tôi, tôi mừng quá và tin ngay”, ông T. nhăn nhó.
Bà Nga nhìn ông T. với ánh mắt thông cảm. Ông như muốn trút hết những ấm ức trong lòng: “Chỉ khổ vì cái tội thèm khát con trai chị ạ. Tôi không có con trai nên khi cô ta báo đã sinh con trai cho tôi, tôi mừng quá và tin ngay. Tôi thật không ngờ”.
Ông T cho biết, từ lâu, ông đã thèm khát có một đứa con trai nối dõi vì vợ chồng ông đã sinh 3 cô con gái. Rồi trong chuyến công tác dài ngày ở Hải Phòng vào năm ngoái, ông bị thu hút bởi gương mặt khả ái và giọng nói ngọt ngào của một cô gái trẻ. Họ cặp kè với nhau trong suốt thời gian ông làm việc ở Hải Phòng.
"Sau chuyến công tác, tôi tạm biệt cô ấy để về Hà Nội. Rồi cô ấy báo tin đã có bầu. Tôi hồi hộp chờ đợi. Niềm vui và nỗi lo lắng đan xen nhau: Con trai hay là con gái đây? Nếu là gái thì sao?! Ôi ước chi nó là con trai! Nhưng liệu đó có phải là “tác phẩm" của mình không nhỉ?… Và tôi lại hồi hộp chờ đợi. Nhẩm tính, khi cái thai được khoảng 5 tháng, tôi phóng xe về Hải Phòng định đưa cô bồ đi siêu âm xem là trai hay gái. Nhưng không hiểu sao, cô ta tìm hết lý do này đến lý do khác để từ chối siêu âm. Và cuối cùng tôi đành chịu khuất phục bởi câu nói có vẻ rất hợp lý của cô ta 'Siêu âm làm gì, hại cho đứa bé'. Tôi về Hà Nội và lại chờ đợi”, ông T. kể.
Rồi cũng đến ngày đứa bé chào đời. Cô bồ báo tin vui cho ông T. là ông đã có con trai. Ông mừng hơn bắt được vàng, thu xếp công việc phóng một mạch về Hải Phòng. Ông vào ngay nhà hộ sinh mong được nhìn mặt “thằng bé”.
“Tôi mừng thầm: “Thế là mình cũng có con trai như ai, bọn bạn bè từ nay trở đi sẽ phải chấm dứt cái trò trêu chọc mình chỉ sinh toàn "thị mẹt". Tôi nóng ruột mong cô bồ thay tã cho đứa trẻ, để được nhìn “cái ấy"của nó. Nhưng hình như, cô ta không có ý định thay tã cho con", ông T nhớ lại.
Không chờ đợi được lâu hơn, ông T. phải thốt lên: "Cho anh xem “cục vàng" của con trai anh chút nào". Vừa nói, ông vừa đặt tay lên bụng đứa trẻ định lật chiếc tã ra. Nhưng cô bồ đẩy mạnh tay ông T. ra và trách: "Trời lạnh thế này, anh không sợ con bị cảm sao, thiếu gì lúc xem".
Cô ta vừa dứt lời thì một y tá mặc áo trắng đến xin được bế đứa trẻ về phòng sơ sinh vì đã hết giờ cho con bú.
Ths.Nguyễn Thị Nga, Giám đốc Trung tâm xét nghiệm ADN và Công nghệ di truyền
Hai ngày nghỉ cuối tuần sau đó, ông T. nói dối vợ đi công tác để lao về Hải Phòng. Nhưng lần này, ông còn không được gặp con chứ đừng mong xem được "cái ấy" của nó . Lý do thật dễ hiểu: Cô bồ không cho ông T. đến nhà vì sợ "bố mẹ em sẽ trút giận lên đầu anh vì đứa cháu ngoại ngoài giá thú này”.
Thấy ông T. ngán ngẩm thở dài qua điện thoại, cô bồ hứa sẽ bế đứa trẻ đến tận khách sạn, nơi ông ở, để cho ông tha hồ ngắm con, nhưng phải chờ một vài tháng nữa, cho đứa trẻ cứng cáp chút đã.
Không được gặp con, một mình nằm trong khách sạn, ông T. chẳng biết làm gì để giết thời gian bèn đi dạo phố. Ông rẽ vào một sạp báo ngắm nghía. Tình cờ, ông nhìn thấy trên tờ báo có một cái tít rất cuốn hút. "1001 chuyện ở Trung tâm phân tích ADN”.
Lập tức, ông T. nảy sinh ý định đi xét nghiệm ADN để xem đích thị đứa bé có phải là con mình không.
Ông liền gọi cho cô bồ: “Em không cho anh thăm con thì cho anh xin cái cuống rốn của nó để làm kỷ niệm vậy. Vài tuần nữa anh mới về thăm nó được”.
Cô bồ đồng ý ngay vì không biết giá trị của cái cuống rốn có thể xác định được giới tính. Về Hà Nội, ông mang cuống rốn đến Trung tâm xét nghiệm ADN và Công nghệ di truyền với bao nhiêu hy vọng.
Nhưng bây giờ, khi nhận được kết quả xét nghiệm là con gái, ông T. thất vọng tràn trề, cho rằng mình đã nhận cú lừa đau đớn. “Tôi thật không ngờ. Sao cô ta lại có thể đối xử với tôi như vậy chứ. Cô ta định lừa dối tôi đến bao giờ”, ông T. than thở.
Chứng kiến câu chuyện của ông T. bà Nga an ủi: “Có lẽ cô ta sợ anh thất vọng vì đứa trẻ là con gái. Thế nào rồi cô ấy cũng phải nói thật với anh thôi, có lẽ cô ấy muốn chờ một thời điểm thích hợp. Nhưng, con nào thì cũng là con anh ạ, đứa bé chắc chắn là con anh rồi, anh nên có trách nhiệm với cháu và thương yêu cháu. Đừng vì giận mẹ cháu mà quên mất điều đó, tội nghiệp cho đứa bé. Tôi chỉ khuyên anh giải quyết cách gì cũng nên xuất phát từ tình thương dành cho cháu gái vô tội kia…”
Đăng nhận xét