Ba người đau một cuộc tình (Phần 1)
Ba người đau một cuộc tình (Phần 2)
Hà Phương hẹn gặp giám đốc công ty X vào buổi chiều thứ tư. Hôm đó, Ánh Tuyết – cô bạn thân hồi học đại học – mới có thời gian rảnh để giúp cô trông em bé. Hà Phương phải mất hơn một tiếng đồng hồ để trang điểm. Những vết nám xuất hiện ngày càng nhiều trên khuôn mặt vốn rất trắng trẻo của cô. Đôi bàn tay nhăn nheo, nhuốm bột nghệ vàng ruộm khiến cô mất tự tin. Chiếc váy đen bó sát từ hồi chưa lấy chồng vẫn vừa vặn. Hà Phương vẫn tự tin vì mình luôn giữ được vóc dáng cuốn hút kể cả khi suốt ngày chỉ nghĩ tới bỉm sữa.
Cô bước ra khỏi phòng ngủ trong sự ngạc nhiên của Tuyết.
- Cậu đi thi hoa hậu hay sao mà trang điểm chải chuốt kỹ thế? – Tuyết tròn mắt hỏi
- Lần đầu gặp người ta mình cũng phải đoàng hoàng chút người ta mới tin tưởng giao việc cho mình chứ. Thôi cậu trông Tôm giúp tớ nhé, tớ đi lát về ngay
Hà Phương đến điểm hẹn là một quán café nhỏ nằm trên con hẻm của một khu phố cổ vắng vẻ. Nhịp sống ở đây khác hẳn với sự ồn ào, ô hợp ngoài kia. Quán café du dương điệu ghi ta của những ca khúc trữ tình cổ điển đầy quyến rũ càng làm tăng cái vẻ hoài cổ, già nua của quán. Những chiếc bàn được thiết kế nhỏ nhắn được ngăn bằng những bức bình phong làm bằng tre, nứa tạo cảm giác an toàn, kín đáo cho những vị khách muốn có một không gian riêng để bàn công chuyện.
Những vết nám xuất hiện ngày càng nhiều trên khuôn mặt vốn rất trắng trẻo của cô. Đôi bàn tay nhăn nheo, nhuốm bột nghệ vàng ruộm khiến cô mất tự tin. (Ảnh minh họa)
- Em là Hà Phương đúng không? – Hà Phương giật mình bởi câu hỏi của người đàn ông đang đứng trước mặt cô.
- Vâng! Anh là,… - Hà Phương lúng túng
- Tôi là Trọng Thế, rất vui được gặp em – Thế vừa nói vừa chìa bàn tay ra bắt tay Hà Phương
Thế bất ngờ trước vẻ đẹp mặn mà của Hà Phương. Ở cô toát lên vẻ quý phái, đài các và quyến rũ lạ kỳ. Đã trải qua hai cuộc hôn nhân đổ vỡ và hàng chục mối tình thoáng qua, Thế chưa bao giờ có cảm thích thú khi được ngắm nhìn một cô gái như Hà Phương.
Hai người gọi đồ uống. Hà Phương bắt đầu ngay vào câu chuyện. Cô cảm thấy bối rối trước ánh mắt sắc lạnh cùng giọng nói trầm ấm của Thế. Ở anh toát lên vẻ phong trần vừa ấm áp vừa vô cùng đáng tin cậy.
- Như hôm qua em đã trao đổi với anh, em muốn nhận công việc làm sổ sách kế toán cuối năm cho công ty anh. Công việc cụ thể thế nào anh có thể nói rõ cho em biết được không ạ?
Ánh mắt sắc lạnh của Thế làm Hà Phương thấy bối rối (Ảnh minh họa)
- Cũng không có gì nhiều. Chỗ anh là công ty tư nhân. Anh không đủ tiền mà cũng cảm thấy không cần thiết thuê nguyên một kế toán làm việc vì vậy anh chỉ thuê thời vụ. Vừa tiết kiệm chi phí mà vẫn đạt được hiệu quả công việc. Em sẽ hoàn thành toàn bộ hệ thống sổ sách kế toán sáu tháng cuối năm cho công ty anh. Hồ sơ chứng từ ngày mai anh sẽ cho người chuyển đến chỗ em. Em cho anh địa chỉ nhé.
Hai người thống nhất mức thù lao rồi Hà Phương vội vã ra về. Ánh mặt sắc lạnh ấy cứ ám ảnh cô. Nó vừa làm cô sợ vừa tạo cảm giác tò mò muốn được khám phá. Nhưng tất cả cũng chỉ là phù phiếm. Cái cô cần bây giờ là có thể kiếm được tiền để lo cho cuộc sống của bản thân mình. Ở nhà trông con để phụ thuộc kinh tế vào chồng là một quyết định ngu ngốc nhất. Và có lẽ cô đang phải hứng chịu những hậu quả từ nó.
Long về nhà lúc quá nửa đêm. Những cuộc họp, cuộc gặp gỡ liên miên ngốn hết thời gian của anh. Xong việc, mấy người bạn thân trong cơ quan lại rủ đi uống vài ly chúc mừng cho chức vụ sắp tới của anh. Không thể từ chối thịnh tình của bạn bè. Hơn nữa, rất có thể anh sẽ phải nhờ vào sự hậu thuẫn và giúp đỡ của họ trong tương lai. Phải nhiệt tình uống, vui vẻ hát hò thì mới có thể chiếm được tình cảm và sự tin tưởng của họ. Long loạng choạng bước vào phòng ngủ.
- Lại say rượu à? – Giọng Hà Phương đầy vẻ khó chịu
- Mấy anh bạn rủ đi chúc mừng anh lên chức. Xong lại đi hát hò, bia bọt nên về hơi muộn
Ở nhà trông con để phụ thuộc kinh tế vào chồng là một quyết định ngu ngốc nhất. Và có lẽ cô đang phải hứng chịu những hậu quả từ nó. (Ảnh minh họa)
Long ề à trả lời. Anh đổ vật lên người Hà Phương. Mùi đàn bà ấm áp và cái mùi sữa thơm khiêu khích đến kỳ lạ. Anh muốn được hòa quyện vào nàng. Lâu lắm rồi cái cảm giác ham muốn lại trỗi dậy mãnh liệt đến vậy khi nằm cạnh vợ.
- Anh ra bên ngoài ngủ đi. Nằm gần con mùi rượu nó lại thức, lại quấy khóc thì khổ.
Mặt Long nóng bừng. Anh say rượu đến mức đi không vững nữa mà Hà Phương cũng chẳng thèm quan tâm. Bao lần nằm cạnh con lúc đi uống rượu về sao không nói mà lần này lại phải đuổi ra chỗ khác. Anh bực bội đi ra phòng ngoài và cố ý đóng cánh cửa phòng thật mạnh.
Hà Phương nhô người nhỏm dậy sau tiếng đóng cửa như búa bổ của chồng. Chồng với con gì chẳng bao giờ quan tâm đến vợ. Lúc ốm đau, bệnh tật thì có thấy đứa bạn nào đâu. Khỏe mạnh thì chỉ có bạn là bạn. Để vợ ở nhà một mình từ sáng đến đêm khuya. Về đến nhà chả hỏi sống chết thế nào cứ lao vào giày vò người ta. Hình như cô chỉ còn là nơi để thỏa mãn cái ham muốn nhục dục của anh mà thôi.
(Còn nữa)
Đăng nhận xét