Được làm mẹ, thích thật!

Mỗi ngày trở về nhà, chưa kịp thay quần áo, chỉ kịp vào rửa tay là vội vội vàng vàng bế con vì con quấn mẹ, khóc không chịu nín. Thấy con yêu sau một ngày làm việc mệt nhọc quên đi sầu muộn, nhưng có lúc, con quấy khóc lại cảm thấy mệt mỏi, chán chường.

Nếu như chưa có gia đình, có thể tối tối đi dạo, đi ngắm cảnh bờ hồ hay đi cà phê cùng với bạn bè. Hô hào ai cũng được, rủ ai cũng được. Chỉ cần là có người đi cùng thì nơi đâu cũng thấy ồn ào, cũng thấy vui. Có con rồi, thích thì thích thật nhưng cũng có những lúc cảm thấy không có thời gian để gặp gỡ người khác, không có thời gian để nhìn ngắm thứ gì lâu hơn.

Bước vào siêu thị, cũng không dám la cà mua thứ này thứ kia. Nghĩ muốn mua gì, phải viết ra danh sách trước. Nếu là trước đây thì sẽ đi thăm quan hết các tầng, các sảnh và các gian hàng, nhân tiện đi bộ cho giảm cân, thích thật. Nếu là trước đây, sẽ tha hồ ngắm phố phường, ngắm người đi lại ở bờ hồ, công viên. Nhưng bây giờ, chỉ một con đường, một lối đi, mà ngày nào cũng đi rất vội. Lo con khóc, con không có người trông, nhớ con, thế là mẹ lại lao về như thi đua xe máy.

 duoc lam me, thich that! - 1

Mỗi dịp bạn gọi đi nhậu, đi cà phê thì chỉ biết nói ‘đi buổi trưa thì tranh thủ được, đi buổi tối thì tao xin’. (ảnh minh họa)

Có hôm, được chồng chở đi dạo, thấy đường phố bây giờ khác quá. Đã lung linh hơn xưa, đèn cũng nhiều hơn, cũng đẹp hơn. Cảm giác như đã mấy năm không trở lại xứ này. Con đường về nhà mình ôi sao quá tối, ánh điện, ánh đèn không nhiều vì có chút xa xôi. Chỉ trong căn phòng với con thơ, rồi lại ôm con, ngồi xem tivi, trêu đùa con, cười nói cùng con. Cũng hạnh phúc lắm, cũng vui lắm lắm. Chỉ là, đôi lúc chạnh lòng nhớ về tuổi đã qua.

Mỗi dịp bạn gọi đi nhậu, đi cà phê thì chỉ biết nói ‘đi buổi trưa thì tranh thủ được, đi buổi tối thì tao xin’. Thế là, chúng nó cũng cúp máy luôn, vì chẳng ai thích nhậu nhẹt buổi trưa cả. Con ở với giúp việc, làm sao yên tâm bỏ con đi cả tối. Phải về nhà với con, phải chăm con, phải chơi với con. Đi một tối thì xót ruột, nhớ con, nghĩ ngợi với con. Có chơi cũng chẳng vui gì. Làm mẹ là vậy, ai đã làm mẹ đều như vậy cả thôi. Có lúc buồn, có lúc nghĩ nếu chưa có con thì tha hồ bay nhảy. Nhưng nghĩ rồi lại thấy thương con, có tội với con.

Hứa hẹn với chồng làm bao nhiêu việc, cũng hứa hẹn những ngày trốn con đi chơi nhưng đến lúc đó, lại không đành lòng. Một là con ốm, hai là con đau, ba là ba mẹ không muốn bỏ con ở nhà một mình. Vậy là, dù tiếc nuối nhưng vẫn tặc lưỡi nói với chồng ‘thôi về anh ạ, để khi khác cho con đi cùng’.

Nhà xa, cách khu làm việc hơn chục cây số. Có gần thì bảo về nhà đón con lên chơi với các cô, các bác, xa quá, con nào đi được. Về đến nhà rồi thì ngại chẳng muốn đi. Cơm canh vội vàng, tắm giặt cũng không được chu đáo vì sợ con khóc, con kêu. Đầu tóc rối bù, quần áo lôi thôi. Có những hôm con khóc, dỗ mãi không nín, dậy đi làm mà mặc luôn cả áo ngủ hôm trước bên trong, đi vội đôi tất chiếc nọ chiếc kia. Lên văn phòng nhìn thấy mới ái ngại với đồng nghiệp. Nhưng, chắc chị em sẽ hiểu cho mình.

Có những đêm chỉ muốn ôm chồng ngủ trọn giấc, nhưng từ ngày có con thơ, chưa một đêm nào ngon giấc. Con dậy quấy khóc suốt đêm, có những hôm vừa bế con vừa ngủ gật. Chưa kể, chồng nằm bên cạnh không quan tâm gì, chỉ biết ngáy là ngáy khiến người làm mẹ càng bực mình hơn. Giận con, quát con, mắng con rồi lại thấy có lỗi với con, lại ôm con vào lòng. Có khi tỉnh dậy, thấy tay vẫn bế con ngủ, còn mình tựa vào tường. Chỉ lo con bị chăn phủ vào mặt, giật mình thon thót.

 duoc lam me, thich that! - 2

Có những đêm chỉ muốn ôm chồng ngủ trọn giấc, nhưng từ ngày có con thơ, chưa một đêm nào ngon giấc. (ảnh minh họa)

Đêm nào cũng vậy, từ ngày làm mẹ, có được một giấc ngủ ngon chẳng phải việc dễ dàng gì. Chỉ nghĩ đến những ngày còn độc thân, được tha hồ chơi, tha hồ ngủ, ngày cũng như đêm mà thèm khát.

Cũng thèm thời độc thân lắm, thèm được tự do, vô lo vô nghĩ lắm. Nhưng, cứ mỗi lần nghĩ như vậy hay mỗi lần đi chơi lại thấy nhớ con quay quắt và cảm thấy có lỗi với con. Nhìn những lúc con thơ cười đùa, những lúc con vui vẻ bên mẹ cha, lại thấy, đời này chẳng có gì quý giá hơn con cả. Yêu con nhất trên đời. Chỉ cầu mong cho con có sức khỏe và bình an.

Đó, làm mẹ hạnh phúc lắm, vui lắm, dù có lúc mệt mỏi chán chường. Nhưng chỉ cần nghĩ đến con, mọi khó khăn sẽ vượt qua. Độc thân thích thật nhưng,  làm mẹ còn thích hơn nhiều!